- Hiện nay có rất nhiều Wap giả mạo KhoTruyenHay.Info, vì vậy các bạn hãy nhớ trang Wap đọc truyện tình yêu, truyện tình cảm, truyện ngắn online, tiểu thuyết tình yêu cập nhật miễn phí hay nhất tại KhoTruyenHay này nhé!
Thông Báo: Tên miền KhoTruyenHay.Info chính thức được sáp nhập vào địa chỉ cũ là KhoTruyenHay.Sextgem.Com vào ngày 18/08/2015. Hãy lưu lại địa chỉ KhoTruyenHay.Info để tiện việc truy cập nhé!
Các bạn hãy Click vào Tham Gia Nhóm của KhoTruyenHay.Info trên FaceBook để giao lưu cùng mọi người nhé!
Thông Báo: Admin vừa ra mắt trang Đọc Truyện Tình Yêu là KhoTruyenTeen.Mobi các bạn hãy truy cập vào đây để đọc nhiều truyện hay mới nhất nhé!
Truyện Teen Hay - Nữ Bang Chủ Full
hư cấu nhá, chứ thật ra tớ cũng chả biết bộ trưởng là như nào đâu).
Ông ta ép nó vào thế đã rồi, không thể chọn cách nào khác…nó đâu có tình cảm với Ken. Tính mạng là một chuyện nhỏ, còn mối thù với lão Kim mới là chuyện lớn…Thôi thì đành nhắm mắt đưa chân vậy, dù rằng lòng có áy náy khi nghĩ về hắn…nhưng thật không còn cách thứ hai!!!
-- Cháu đồng ý.!!!
_ Được, con trai ta đang ở ngoài kia. Cô hãy chứng minh cho ta thấy tình cảm của cô dành cho nó như thế nào đi.!!!
Một câu nói \"đồng ý\" xoay chuyển hàng loạt vấn đề, nó ái ngại nhìn về phía Ken. Thật không lỡ kéo anh ấy vào chuyện rắc rối này…xin lỗi nhé, đành phải lợi dụng anh thôi.
-- Anh Ken…!!
_ Hả, gì em?
-- Đi bar giải khuây cùng em đi, em đang có chuyện buồn..!
_ Ừ, cũng được. Nhưng không ngại chồng em chứ.!?
-- Nói ra thì thật là ngại…chúng em ly hôn rồi anh ạ, em đang buồn chuyện đó đây.!
_ Thật sao? Xin lỗi nhé, anh không biết.
-- Không sao, mình đi nhé!
_ Ok, đi thôi…
Nó khoác tay Ken như đôi tình nhân hạnh phúc, Ken thì bị nó đưa từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Lần đầu gặp, ấn tượng của Ken về nó là một cô gái quyến rũ nhưng rất lạnh lùng…Chỉ qua hơn một năm không gặp mà nó thay đổi nhiều quá…Hay đây mới chính là con người thật của nó, Ken lắc đầu gạt những ý nghĩ vớ vẩn qua một bên…nở nụ cười tươi để đón nhận niềm vui hiện tại mà anh đang có.
Ông bộ trưởng nhìn cậu con trai cưng vui vẻ thì rất hài lòng…ông ta rút điện thoại gọi cho ai đó…
…
* * *
Còn Bin…đang rơi vào một tình huống rất khó xử, vừa xấu hổ với bạn bè…lại không biết đối mặt với cô vợ bé bỏng của hắn ra sao đây. Hắn phóng xe thẳng đến chỗ Hera…
Cô ả miệng sặc mùi rượu ra mở cửa…_ Oh, anh yêu…anh đến sớm hơn em tưởng đấy!
Đẩy mạnh cách cửa, hắn bước vào trong. Lòng đầy tức giận…- Cô đang giở trò gì vậy hả? Lên mạng gỡ ngay mấy tấm hình đó xuống cho tôi.!- Hắn gắt.
_Anh làm gì mà nóng thế, ngồi xuống đây uống với em 1 ly đã nào…- Ả kéo hắn ngồi xuống ghế, bắt đầu lả lướt.
- Buông ra, đồ ghê tởm.!!!
_ Hưm, anh nói ai là đồ ghê tởm? Anh thì khác gì tôi mà dám nói tôi như vậy!!! Anh cứ mở to mắt ra mà nhìn, tôi sẽ còn làm nhiều trò hay hơn nữa đấy….Còn nếu như anh trở về bên tôi thì….biết đâu tôi sẽ nghĩ lại….- Ả ve vãn thì thầm bên tai hắn.
- Đê tiện, cô câm ngay đi. Có lẽ cô nghĩ tôi sẽ phải van nài, lạy lục thôi làm mấy trò này….Nhưng cô lầm to rồi, tôi đã buông xuôi tất cả…cô muốn làm gì thì cứ làm thoải mái đi, quá khứ nhơ nhuốc như vậy nếu muốn phanh phui thì cứ việc, tôi chấp nhận mất tất cả để đổi lại có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên cạnh Băng Băng thôi…Loại đàn bà như cô thật không biết xấu hổ là gì, cô càng làm thì mọi người càng khinh bỉ cô…Tôi khuyên cô nên giữ một chút thể diện để làm phước cho đời sau, đừng dấn vào quá sâu để rồi hối không kịp!!!
_ Anh à, em xin lỗi….Trở về bên em đi anh, em sẽ làm tất cả vì anh mà. Đừng đi, đừng bỏ em một mình…em cô đơn lắm.- Ả níu cánh tay hắn.
- Vợ tôi đang đợi tôi ở nhà, cô nghỉ sớm đi. Từ giờ trở đi tôi không muốn gặp cô nữa.
_Anh à…đừng đi…đừng đi mà…em xin anh đấy….
Mặc cho ả van nài…hắn vẫn cương quyết bước đi không ngoảnh lại.
_AAAAAAAAAAA, tôi phải giết anh…giết cả con bé khốn kiếp đã cướp anh khỏi tôi…một lũ khốn…tại sao??? Tại sao lại đối xử với em như thế….!!!Tất cả là vì con hồ ly tinh đó, em phải giết nó…phải giết nó…- Ả gào thét trong cơn say điên loạn.
Hắn đến chỗ Jimmy uống rượu giải sầu…' qua đêm luôn tại đây.
……….
Sáng sớm hôm sau…Mary gọi điện cho nó, giọng vui mừng.
-- Tôi nghe đây.
_ Báo cáo sếp, tôi vừa nhận được điện thoại của bên an ninh hàng hải. Họ kêu chúng ta đến làm thủ tục nhận lại hàng.
-- Thật sao?- giọng nó buồn. Chuyện này không làm nó bất ngờ.
_ Dạ, thật 100%. Sếp về ngay ký quyết định nhận hàng giùm tôi đi ạ.!!!
-- Được rồi, tôi đến ngay đây.
Buổi chiều, sau khi nhận lại hàng. Nó thấy nhẹ bẫng đi gánh nặng trả thù…Lần này coi như lão Kim chết chắc trong tay nó…
Về phần lão Kim…khi nghe được tin nó đã lấy được chuyến hàng thì rất tức giận, lão lo lắng đứng ngồi không yên…trong đầu lão lại đang nhen nhóm một vài thủ đoạn đê tiện….
Nó đang mừng vì đạt được chiến lợi phẩm trong tay thì Ken gọi đến…
--Em nghe đây.
_ Tối nay bạn anh mở party, em đi cùng anh nhé.!!!
-- Mấy giờ vậy anh?
_ 7h em ạ.
-- Ok, để em sắp xếp rồi sẽ đến.
_ Em cứ ở nhà đi, để anh đến đón…
-- Thôi anh, để em tự đi được rồi.!!!
_ Ừ vậy cũng được, thôi em làm việc đi. Bye em!!!
-- Dạ, bye anh.!!!
Chương 45
Anh à, không vào đượcđâu…chủ tịch đang bận…- Tiếng của Mary đang ngăn ai đó, không cho vào phòng làm việc của nó.
-- Có chuyện gì vậy Mary??
_ Dạ thưa sếp…anh ấy!!!
-- Được rồi, chị đi làm việc của chị đi. Để đấy tôi lo…
_Dạ!!!
…
-Băng Băng, cả ngày hôm qua em đi đâu vậy? có biết là anh lo cho em lắm không hả???
-- Tôi đi đâu là chuyện riêng của tôi, anh đến đây làm gì??? Chẳng phải tôi đã nhờ Vú Năm đưa đơn ly hôn cho rồi sao??? Giữa chúng ta chấm hết…Anh về đi cho tôi còn làm việc.
- Em nói linh tinh gì vậy? Anh không ký…anh thật không hiểu tại sao tự nhiên em lại thay đổi nhanh đến vậy?
-- Anh hỏi tôi à? Tại sao anh không tự hỏi lại mình xem anh đã làm gì để tôi phải thế đi?...Nói thật nhé, tôi chán ngấy cái việc suốt ngày bị người ta lôi ra đàm tiếu mấy chuyện hôm nay anh ngủ với cô này, ngày mai anh ngủ với cô kia…rồi thì không biết vợ anh ta nghĩ gì, hay là gia đình anh ta không hạnh phúc…Tôi mệt mỏi lắm rồi, anh ký hay không thì tùy. Tôi vẫn giữ quyết định đó, anh hiểu chứ???
- Em à, nghe anh nói này(Hắn ôm nó, 1 phút cuối để nó cảm nhận nhịp tim và hơi thở hắn).
--Anh buông tôi ra.(Nó hất mạnh làm hắn hụt hẫng)
- Em nghe anh nói hết, rồi anh sẽ đi…!!!
-- Có gì nói luôn đi, tôi còn có hẹn.
- Anh muốn nói lời xin lỗi ' lời yêu thương chân thành nhất đến em, dù em có chấp nhận hay không chấp nhận…dù không xoay chuyển được tình thế…anh vẫn muốn nói với em rằng…\"Em là người con gái duy nhất anh yêu thật lòng ' yêu mãi mãi chỉ vậy thôi\"…em giữ sức khỏe nhé, đơn ly hôn anh sẽ ký và gởi cho em sau…tạm biệt!!!- Hắn bước đi mà tim đau nhói, ngẩng mặt nên cố nuốt nước mắt vào trong.
Tâm trạng nó cũng chẳng hơn gì hắn…\"xin lỗi anh, em không thể làm khác được nữa rồi\"…
Hera gọi điện nài nỉ hắn đến gặp mặt lần cuối, hắn định không đi nhưng nghĩ lại, cô ta cũng chỉ vì quá yêu hắn nên mới hành động như vậy…hắn không thể ngờ rằng mình sắp gặp nguy hiểm.
Nó đang vui vẻ cùng Ken và đám bạn thì điện thoại reo…nó nhìn tên người gọi cau mặt.
-- Alo, tôi nghe!!!
_ Chào cô, tôi có chuyện muốn trao đổi với cô đây!!!- giọng lão Kim khàn khàn.
-- Ông còn dám trao đổi gì với tôi vậy? Ông Kim?
_ Ha ha ha…tên chồng yêu quý của cô đang ở trong tay tôi đây, cô nghĩ ta có nên trao đổi thứ gì đó không?
-- Vớ vẩn, anh ta ở chỗ ông làm gì?
_ Cô không tin à? Nghe giọng nói của hắn nhé…có vẻ như anh ta đang rất đau đớn đấy.- lão dí đt vào miệng hắn nhưng hắn không nói, liền bị mấy tên thuộc hạ của lão đậy tới tấp vào người. Đau quá không chịu nổi hắn đành phải kêu lên.
-- Ông nghĩ, tiếng kêu đó có thể đánh lừa được tôi à? Hưm, ông hài quá đấy ông Kim à…!
Ghé vào tai hắn lão đe dọa…\"Anh có muốn cô vợ bé nhỏ của anh phải chết trong tay tôi không\"
- Đồ khốn, ông mà đụng đến cô ấy. Tôi thề sẽ băm ông ra thành trăm mảnh.
_ Ha ha ha…tốt, tốt lắm…cô nghe rõ rồi chứ?
Mặt nó chợt nóng bừng nhưng vẫn giữ bình tĩnh, nó biết lão ta đang muốn dùng hắn làm áp lực với nó.
-- Ông cứ giữ anh ta thoải mái đi nhé, tôi và anh ta đã ly hôn rồi, chẳng còn liên quan gì đến nhau đâu…nên ông đừng làm phiền tôi nữa nhé….- Nó nói vậy cốt là để lão thả hắn ra, nhưng nào ngờ Hera và lão đã móc nối lập âm mưu giết hại cả hai vợ chồng nó. Hera đã bỏ thuốc mê vào ly nước của hắn….
_ Cô nói thật đấy chứ? Tốt thôi…tôi sẽ làm như những gì cô nói…- Lão ra hiệu bọn thuộc hạ bẻ tay hắn ra sau làm cho hắn hét lên vì đau đớn…lòng nó thắt lại nhưng nó cúp máy cố tỏ ra như không quan tâm…
Quay trở lại cuộc vui với Ken…cũng đã khá muộn nên nó và Ken từ biệt hội bạn ra về trước, ngồi trên xe Ken nắm bàn tay nó.
_ Băng Băng…cho phép anh nấp đầy khoảng trống trong tim em, được không???
--….(nó im lặng)
Ken vuốt nhẹ mái tóc nó…định đặt lên môi nó một nụ hôn…nó như bừng tỉnh, đẩy Ken ra…
-- Anh Ken, cho em xin lỗi…mọi chuyện thật sự không như anh nghĩ đâu…em không cứ thế này mãi được, lương tâm em không cho phép….(nó kể mọi chuyện cho Ken nghe)
Ken không lấy gì làm ngạc nhiên lắm, vì cho dù mới chỉ tiếp xúc vài lần thì Ken cũng đủ hiểu con người nó lạnh lùng đến mức nào…
--Em không thể vì chuyến hàng đó ' mạng sống của em mà bỏ mặc anh ấy được. Anh ấy đang rất cần em bên cạnh…em….xin lỗi.!!!
_ Không sao đâu em, anh hiểu mà…Bin thật may mắn vì có được tình yêu của em.
-- Cám ơn vì anh đã bỏ qua…tạm biệt anh, em phải đi rồi.
_ Ừ, bye em…mình vẫn sẽ là bạn tốt nhé!!!
-- Dạ, em may mắn có thêm một người bạn tốt như anh!!! Bye anh…
Mọi thứ như vừa mới bắt đầu đối với nó…cổ họng nó nghẹn đắng khi nghĩ về hắn, tại sao hắn làm nhiều việc có lỗi với nó như vậy mà nó vẫn yêu hắn điên cuồng…Cứ mỗi lần nó cố quên những kỉ niệm về hắn thì tất cả cứ như mới diễn ra ngày hôm qua…không thể quên, cũng không thể không yêu…lần này nếu chết thì cùng chết, nó không thể phủ nhận rằng hắn là người quan trọng nhất với nó trên cuộc đời này…khuôn mặt nó càng hằn sâu sự thù hận.!!! mang theo hai khẩu súng giấu trong người, nó đến địa bàn của lão Kim…một mình nó…quá nguy hiểm, nó gọi cho Băng Trâm kêu mọi người đến hỗ trợ nhưng Băng Trâm không bắt máy…thôi thì mặc cho số phận đưa đẩy vậy, lần này nó phải liều thôi….đi cứu hắn…người mà nó dành nhiều yêu thương nhất lúc này.!!!
….
Vừa đến nơi, đám thuộc hạ của lão đã vây đầy quanh nó…mã tấu, dao, kiếm, tuýp sắt được bọn chúng tận dụng tối đa…mỗi tên cầm một món. Bọn chúng bắt đầu lao vào nó như những con thiêu thân tìm ánh sáng, nó cũng chẳng nề hà nhập cuộc ngay lập tức…Xem ra bọn người này chỉ được cái ỉ đông người và to xác chứ thật ra cũng chẳng nhằm nhò gì là mấy, từng cú đá của nó cứ nhằm vào chỗ hiểm của bọn chúng mà đánh…khi đám thuộc hạ lần lượt đồ rạp xuống đất, lúc bấy giờ lão Kim mới xuất hiện ra lệnh cho bọn chúng tản ra…
_ Cô được lắm…không hổ danh là con gái Lý Hoa Thành…
-- Anh ấy đâu ???
_ Cứ bình tĩnh, đi theo tôi…cô sẽ phải bất ngờ đấy.!!!
Nó chậm dãi bước từng bước vào phía trong cái nhà kho cũ nát, đôi mắt thiên thần của nó luôn đề phòng lũ thuộc hạ của lão…
_Đến rồi đấy,nhìn xem chồng cô đang ởđâu!!!
Lão dắt nó vào một căn phòng rộng lớn sáng, đèn điện sáng lamf nó chói mắt…cố tìm vị hôn phu của nó nhưng sao chẳng thấy, chỉ thấy bốn người bạn thân đang bị treo lơ lửng trên không….
-- Ông làm gì với họ vậy? Đồ khốn!!!- nó rút súng dí vào đầu lão Kim.
_ Cứ việc bắn, nếu cô muốn tôi thả họ rơi tự do xuống dưới nơi cô đang đứng.
Nó nhìn Băng Trâm,Băng Trinh mà lòng thắt lại…còn cả Jun ' Jimmy nữa chứ…tại sao bọn họ lại bị bắt đến đây? Cả bốn người đề đã lả đi vì bị lão đánh đập…từng tia máu trong đôi mắt nó hằn nên thấy rõ.!!!
-- Làm thế nào ông bắt được bọn họ???
_ Đơn giản lắm, tôi chỉ cần nói cô đang nằm trong tay tôi là bọn chúng tự dẫn xác đến thôi…
Là vì nó sao? …đôi chân nó như ngã quỵ, chỉ vì nó tắt máy nên mọi người mới hiểu lầm rằng nó đang gặp nguy hiểm.
-- Thả họ ra, tôi sẽ ở lại.!!!
_Ký giấy sang nhượng cổ phần cho tôi, tất cả sẽ được an toàn.
-- Ông câm đi, lẽ ra tôi đã giết ông ngay sau khi tôi lấy được chuyến hàng…đồ bỉ ổi, tôi không ngờ ông lại bầy ra trò này để trao đổi với tôi.
_ Cô vẫn còn non lắm, chưa là gì đối với tôi đâu…ngoan ngoãn theo tôi đi. Chúng ta sẽ cùng hưởng thụ mọi thứ…!!!- Lão đưa tay vòng qua cái eo thon của nó.
Chương 46
Buông tôi ra, đồ dê già…thả bọn họ ra ngay. Nếu không ông cũng sẽ chết!- khẩu súng mini của nó một lần nữa lại thăm viếng cái đầu của lão Kim, nhìn vẻ mặt cương quyết của nó, lão có chút lo sợ…ra hiệu cho bọn thuộc hạ từ từ thả dây xuống.
-- Jun, Jimmy…tỉnh lại đi!!!- Nó lay hai người anh, mình đầy thương tích.
_ Băng Băng…em đã đi đâu vậy? Làm bọn anh lo quá, sao em lại đến đây?- Jun mừng rỡ khi nhìn thấy nó.
-- Em không sao, giờ hai anh đưa Băng Trâm, Băng Trinh ra khỏi đây đi…em đã cho xe đợi sẵn ở ngoài đường lớn rồi. Đi mau đi…
_ Vậy còn em? Em đi cùng luôn chứ?
-- Mọi người cứ đi trước, em tìm cách cứu Bin rồi sẽ đi ngay…OK.
_ Ok, may mắn nhé!!!- Jun ' Jimmy chào tạm biệt rồi dìu Băng Trâm, Btrinh thoát khỏi hang cọp…hai cô bé do sức yếu hơn nên đã ngất lịm.
Lợi dụng lúc nó sơ ý lo cho mấy người bạn lão Kim đã tung cú đá hiểm vào tay nó, khẩu súng bay lên không trung rồi rơi mất đâu đó mà nó không tìm thấy, bị đánh nén nhưng nó lấy lại bình tĩnh ngay lập tức…nó và lão Kim ngang tài ngang sức. Lão ta biết đánh mãi thế này cũng chẳng đi đến đâu nên ra hiệu cho bọn thuộc hạ xông vào tiếp sức…đám thuộc hạ của lão dường như càng đánh càng đông, nó đã đuối sức không thể tiếp tục đánh được nữa. Mắt nó mờ đi không còn nhìn rõ…nó thả hồn phiêu bồng theo gió. Mặc cho bọn chúng đánh đấm vào thân hình mảnh mai…máu nơi khóe miệng nhỏ xuống, bọn chúng lôi nó nhốt vào căn phòng cùng với hắn.
Lúc này Hera đang ở cùng trong căn phòng đó, ả nhìn nó bị như vậy thì hả dạ lắm…tháo dải băng đen che mắt hắn xuống. Ả muốn hắn phải chứng kiến cảnh này…
- Băng Băng…Băng Băng, em tỉnh lại đi.!!!- Hắn muốn nhào vào mà ôm chặt lấy nó nhưng không thể…vì hắn đang bị chói.
_ Anh mở to mắt ra mà nhìn nhé, xem tôi thay anh chăm sóc vợ anh như thế nào nhé…ha ha ha.- Ả cười man rợ, lại gần nâng cằm nó lên ráng vào mặt nó một phát tát đau điếng, in hằn 5 ngón tay….Tim hắn nhói đau.
- Buông cô ấy ra, con đàn bà đê tiện…!!!
_ Anh đang kích thích tội ác trong tôi, anh biết không. Chửi thoải mái đi, tôi sẽ cho nó chết từ từ…từ từ thôi. Ha ha ha….- Ả giật ngược tóc nó ra sau, tát thêm một phát nữa. khuôn mặt trắng mịn đã biến mất, thay vào đó là những vết bầm tím hòa lần với máu. Hắn đau lắm nhưng không biết làm sao đây.
- Tôi xin cô, thả cô ấy ra đi. Cô muốn gì tôi cũng làm cho cô…!!!
_ Bây giờ tôi hết muốn rồi, anh càng yêu nó thì tôi càng muốn hủy hoại nó. Hiểu chưa???
_ Đủ rồi đấy, ra ngoài đi. Để bọn chúng nghỉ ngơi một chút.- Lão Kim ra hiệu cho ả ra ngoài.
Trong căn phòng đó, chỉ còn nó và hắn. Bọn chúng còn một chút nhân từ … tháo dây trói ra cho hắn, hắn chạy lại ôm xiết nó vào lòng…hắn khóc…Vợ hắn lúc này nhỏ bé quá!!!
- Băng Băng…anh xin lỗi, tại anh…tại anh tất cả.!!!
-- Anh… không sao chứ!!!- đôi mắt nó lờ mờ nhìn thấy hắn, tai nó như ù đi không nghe được hắn nói gì.
- Em tỉnh rồi à? Anh không sao hết…em đau lắm phải không…em ngốc quá, em đến đây làm gì. Bọn chúng không dám làm gì anh đâu.
-- Không làm gì mà nhìn mặt anh thế này à? Bầm tím hết cả rồi…Xấu trai quá đi!!!- nó gượng cười đưa tay lau vết máu trên khóe môi hắn. Bây giờ thì nó sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ cần được ở bên hắn…người duy nhất cho nó cảm giác ấm áp, được thương yêu…được nũng nịu…được hồn nhiên sống thật với chính mình.
- Anh đẹp trai lỡ người ta cướp mất anh của em thì sao hả??? đồ ngốc!!!
--Ai rước anh đi dùm em, em thưởng thêm tiền đấy….
- Thật á!...
-- Chứ sao nữa, anh tối ngày gây scandal làm em muốn điên cái đầu luôn đó…- nó làm bộ giận hắn.
- Thì kệ đi, em nghe người ta nói làm gì…từ giờ em chỉ cần nghe một mình anh thôi, nói em đừng buồn chứ anh sẽ bám theo em hết cuộc đời này đấy…kể cả anh chết anh cũng ám để không thằng nào có cơ hội ve vãn em. Hehe…
-- Trời…trời, thả lỏng ra cho em thở chút đi…em không chết vì đau mà sắp chết vì anh ôm chặt quá đấy….
- Không, anh không muốn…lấu lắm rồi mới được ôm vợ thế này đấy…cho em chừa cái tội muốn tặng anh cho người khác.- hắn cười nhìn nó âu yếm.
-- Rồi, từ giờ cho ôm thoải mái luôn nhé…đằng nào thì cũng chết cùng nhau mà…Đúng không???
- Chết sao được mà chết, mình chưa có con nối dõi nên không chết được đâu…A, hay là….!!!- hắn cười nham hiểm.
-- Ê..ê, tính giở trò với em hả? Coi chừng em cho mất khả năng sinh sản luôn à nha…
- Vợ làm gì mà ghê thế? Anh chỉ định nhân cơ hội hai đứa mình đang rảnh rỗi tiện thể gây dựng luôn thêm thành viên mới thôi mà…
-- Sax…anh biết tận dụng cơ hội quá ha, đang lết không nổi còn bày đặt…
- Này vợ…!
-- Gì?
- Nhìn vợ lúc nào cũng đáng yêu nhưng cơ mà đáng yêu nhất là lúc này đấy.
-- Tại sao?
- Vì lúc này vợ mới chính là vợ, từ giờ vợ cứ thế này nhé…đừng cố tỏ ra mạnh mẽ hay kiên cường gì nữa, nói thật…thấyvợ đanh đá, nói nhiều như này anh lại thấy hay hay.
-- Anh muốn chết hả? – Nó nhoài dậy giơ nắm đấm về phía hắn, bị thương khá nặng mà sao chẳng thấy đau thế nhỉ…nó muốn níu giữ khoảnh khắc này. Thôi thì mặc kệ sống chết ra sao…Nhưng trước khi chết phải kéo lão Kim cùng chết mới an lòng.
- 12h đêm rồi, có lẽ bọn chúng đã ngủ hết…Em nằm đây nhé, để anh ra xem thế nào.!!!
-- Không, để em ra cùng luôn.
- Em đi được không đấy?
-- Được mà, em ổn rồi…
- Ừ, cẩn thận nhé.-(Mọi hành động của tụi nó đều phải rất nhẹ nhàng)
Cạch…(nó dẫm phải cái cây chắn ngang gần cửa)
- Em có sao không?
-- Không sao đâu, hình như bên ngoài không có người .
- Ừ, đi mau…bọn chúng uống say hết cả rồi.
Hắn kéo nó lần đường thoát ra ngoài…
<
Ông ta ép nó vào thế đã rồi, không thể chọn cách nào khác…nó đâu có tình cảm với Ken. Tính mạng là một chuyện nhỏ, còn mối thù với lão Kim mới là chuyện lớn…Thôi thì đành nhắm mắt đưa chân vậy, dù rằng lòng có áy náy khi nghĩ về hắn…nhưng thật không còn cách thứ hai!!!
-- Cháu đồng ý.!!!
_ Được, con trai ta đang ở ngoài kia. Cô hãy chứng minh cho ta thấy tình cảm của cô dành cho nó như thế nào đi.!!!
Một câu nói \"đồng ý\" xoay chuyển hàng loạt vấn đề, nó ái ngại nhìn về phía Ken. Thật không lỡ kéo anh ấy vào chuyện rắc rối này…xin lỗi nhé, đành phải lợi dụng anh thôi.
-- Anh Ken…!!
_ Hả, gì em?
-- Đi bar giải khuây cùng em đi, em đang có chuyện buồn..!
_ Ừ, cũng được. Nhưng không ngại chồng em chứ.!?
-- Nói ra thì thật là ngại…chúng em ly hôn rồi anh ạ, em đang buồn chuyện đó đây.!
_ Thật sao? Xin lỗi nhé, anh không biết.
-- Không sao, mình đi nhé!
_ Ok, đi thôi…
Nó khoác tay Ken như đôi tình nhân hạnh phúc, Ken thì bị nó đưa từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Lần đầu gặp, ấn tượng của Ken về nó là một cô gái quyến rũ nhưng rất lạnh lùng…Chỉ qua hơn một năm không gặp mà nó thay đổi nhiều quá…Hay đây mới chính là con người thật của nó, Ken lắc đầu gạt những ý nghĩ vớ vẩn qua một bên…nở nụ cười tươi để đón nhận niềm vui hiện tại mà anh đang có.
Ông bộ trưởng nhìn cậu con trai cưng vui vẻ thì rất hài lòng…ông ta rút điện thoại gọi cho ai đó…
…
* * *
Còn Bin…đang rơi vào một tình huống rất khó xử, vừa xấu hổ với bạn bè…lại không biết đối mặt với cô vợ bé bỏng của hắn ra sao đây. Hắn phóng xe thẳng đến chỗ Hera…
Cô ả miệng sặc mùi rượu ra mở cửa…_ Oh, anh yêu…anh đến sớm hơn em tưởng đấy!
Đẩy mạnh cách cửa, hắn bước vào trong. Lòng đầy tức giận…- Cô đang giở trò gì vậy hả? Lên mạng gỡ ngay mấy tấm hình đó xuống cho tôi.!- Hắn gắt.
_Anh làm gì mà nóng thế, ngồi xuống đây uống với em 1 ly đã nào…- Ả kéo hắn ngồi xuống ghế, bắt đầu lả lướt.
- Buông ra, đồ ghê tởm.!!!
_ Hưm, anh nói ai là đồ ghê tởm? Anh thì khác gì tôi mà dám nói tôi như vậy!!! Anh cứ mở to mắt ra mà nhìn, tôi sẽ còn làm nhiều trò hay hơn nữa đấy….Còn nếu như anh trở về bên tôi thì….biết đâu tôi sẽ nghĩ lại….- Ả ve vãn thì thầm bên tai hắn.
- Đê tiện, cô câm ngay đi. Có lẽ cô nghĩ tôi sẽ phải van nài, lạy lục thôi làm mấy trò này….Nhưng cô lầm to rồi, tôi đã buông xuôi tất cả…cô muốn làm gì thì cứ làm thoải mái đi, quá khứ nhơ nhuốc như vậy nếu muốn phanh phui thì cứ việc, tôi chấp nhận mất tất cả để đổi lại có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên cạnh Băng Băng thôi…Loại đàn bà như cô thật không biết xấu hổ là gì, cô càng làm thì mọi người càng khinh bỉ cô…Tôi khuyên cô nên giữ một chút thể diện để làm phước cho đời sau, đừng dấn vào quá sâu để rồi hối không kịp!!!
_ Anh à, em xin lỗi….Trở về bên em đi anh, em sẽ làm tất cả vì anh mà. Đừng đi, đừng bỏ em một mình…em cô đơn lắm.- Ả níu cánh tay hắn.
- Vợ tôi đang đợi tôi ở nhà, cô nghỉ sớm đi. Từ giờ trở đi tôi không muốn gặp cô nữa.
_Anh à…đừng đi…đừng đi mà…em xin anh đấy….
Mặc cho ả van nài…hắn vẫn cương quyết bước đi không ngoảnh lại.
_AAAAAAAAAAA, tôi phải giết anh…giết cả con bé khốn kiếp đã cướp anh khỏi tôi…một lũ khốn…tại sao??? Tại sao lại đối xử với em như thế….!!!Tất cả là vì con hồ ly tinh đó, em phải giết nó…phải giết nó…- Ả gào thét trong cơn say điên loạn.
Hắn đến chỗ Jimmy uống rượu giải sầu…' qua đêm luôn tại đây.
……….
Sáng sớm hôm sau…Mary gọi điện cho nó, giọng vui mừng.
-- Tôi nghe đây.
_ Báo cáo sếp, tôi vừa nhận được điện thoại của bên an ninh hàng hải. Họ kêu chúng ta đến làm thủ tục nhận lại hàng.
-- Thật sao?- giọng nó buồn. Chuyện này không làm nó bất ngờ.
_ Dạ, thật 100%. Sếp về ngay ký quyết định nhận hàng giùm tôi đi ạ.!!!
-- Được rồi, tôi đến ngay đây.
Buổi chiều, sau khi nhận lại hàng. Nó thấy nhẹ bẫng đi gánh nặng trả thù…Lần này coi như lão Kim chết chắc trong tay nó…
Về phần lão Kim…khi nghe được tin nó đã lấy được chuyến hàng thì rất tức giận, lão lo lắng đứng ngồi không yên…trong đầu lão lại đang nhen nhóm một vài thủ đoạn đê tiện….
Nó đang mừng vì đạt được chiến lợi phẩm trong tay thì Ken gọi đến…
--Em nghe đây.
_ Tối nay bạn anh mở party, em đi cùng anh nhé.!!!
-- Mấy giờ vậy anh?
_ 7h em ạ.
-- Ok, để em sắp xếp rồi sẽ đến.
_ Em cứ ở nhà đi, để anh đến đón…
-- Thôi anh, để em tự đi được rồi.!!!
_ Ừ vậy cũng được, thôi em làm việc đi. Bye em!!!
-- Dạ, bye anh.!!!
Chương 45
Anh à, không vào đượcđâu…chủ tịch đang bận…- Tiếng của Mary đang ngăn ai đó, không cho vào phòng làm việc của nó.
-- Có chuyện gì vậy Mary??
_ Dạ thưa sếp…anh ấy!!!
-- Được rồi, chị đi làm việc của chị đi. Để đấy tôi lo…
_Dạ!!!
…
-Băng Băng, cả ngày hôm qua em đi đâu vậy? có biết là anh lo cho em lắm không hả???
-- Tôi đi đâu là chuyện riêng của tôi, anh đến đây làm gì??? Chẳng phải tôi đã nhờ Vú Năm đưa đơn ly hôn cho rồi sao??? Giữa chúng ta chấm hết…Anh về đi cho tôi còn làm việc.
- Em nói linh tinh gì vậy? Anh không ký…anh thật không hiểu tại sao tự nhiên em lại thay đổi nhanh đến vậy?
-- Anh hỏi tôi à? Tại sao anh không tự hỏi lại mình xem anh đã làm gì để tôi phải thế đi?...Nói thật nhé, tôi chán ngấy cái việc suốt ngày bị người ta lôi ra đàm tiếu mấy chuyện hôm nay anh ngủ với cô này, ngày mai anh ngủ với cô kia…rồi thì không biết vợ anh ta nghĩ gì, hay là gia đình anh ta không hạnh phúc…Tôi mệt mỏi lắm rồi, anh ký hay không thì tùy. Tôi vẫn giữ quyết định đó, anh hiểu chứ???
- Em à, nghe anh nói này(Hắn ôm nó, 1 phút cuối để nó cảm nhận nhịp tim và hơi thở hắn).
--Anh buông tôi ra.(Nó hất mạnh làm hắn hụt hẫng)
- Em nghe anh nói hết, rồi anh sẽ đi…!!!
-- Có gì nói luôn đi, tôi còn có hẹn.
- Anh muốn nói lời xin lỗi ' lời yêu thương chân thành nhất đến em, dù em có chấp nhận hay không chấp nhận…dù không xoay chuyển được tình thế…anh vẫn muốn nói với em rằng…\"Em là người con gái duy nhất anh yêu thật lòng ' yêu mãi mãi chỉ vậy thôi\"…em giữ sức khỏe nhé, đơn ly hôn anh sẽ ký và gởi cho em sau…tạm biệt!!!- Hắn bước đi mà tim đau nhói, ngẩng mặt nên cố nuốt nước mắt vào trong.
Tâm trạng nó cũng chẳng hơn gì hắn…\"xin lỗi anh, em không thể làm khác được nữa rồi\"…
Hera gọi điện nài nỉ hắn đến gặp mặt lần cuối, hắn định không đi nhưng nghĩ lại, cô ta cũng chỉ vì quá yêu hắn nên mới hành động như vậy…hắn không thể ngờ rằng mình sắp gặp nguy hiểm.
Nó đang vui vẻ cùng Ken và đám bạn thì điện thoại reo…nó nhìn tên người gọi cau mặt.
-- Alo, tôi nghe!!!
_ Chào cô, tôi có chuyện muốn trao đổi với cô đây!!!- giọng lão Kim khàn khàn.
-- Ông còn dám trao đổi gì với tôi vậy? Ông Kim?
_ Ha ha ha…tên chồng yêu quý của cô đang ở trong tay tôi đây, cô nghĩ ta có nên trao đổi thứ gì đó không?
-- Vớ vẩn, anh ta ở chỗ ông làm gì?
_ Cô không tin à? Nghe giọng nói của hắn nhé…có vẻ như anh ta đang rất đau đớn đấy.- lão dí đt vào miệng hắn nhưng hắn không nói, liền bị mấy tên thuộc hạ của lão đậy tới tấp vào người. Đau quá không chịu nổi hắn đành phải kêu lên.
-- Ông nghĩ, tiếng kêu đó có thể đánh lừa được tôi à? Hưm, ông hài quá đấy ông Kim à…!
Ghé vào tai hắn lão đe dọa…\"Anh có muốn cô vợ bé nhỏ của anh phải chết trong tay tôi không\"
- Đồ khốn, ông mà đụng đến cô ấy. Tôi thề sẽ băm ông ra thành trăm mảnh.
_ Ha ha ha…tốt, tốt lắm…cô nghe rõ rồi chứ?
Mặt nó chợt nóng bừng nhưng vẫn giữ bình tĩnh, nó biết lão ta đang muốn dùng hắn làm áp lực với nó.
-- Ông cứ giữ anh ta thoải mái đi nhé, tôi và anh ta đã ly hôn rồi, chẳng còn liên quan gì đến nhau đâu…nên ông đừng làm phiền tôi nữa nhé….- Nó nói vậy cốt là để lão thả hắn ra, nhưng nào ngờ Hera và lão đã móc nối lập âm mưu giết hại cả hai vợ chồng nó. Hera đã bỏ thuốc mê vào ly nước của hắn….
_ Cô nói thật đấy chứ? Tốt thôi…tôi sẽ làm như những gì cô nói…- Lão ra hiệu bọn thuộc hạ bẻ tay hắn ra sau làm cho hắn hét lên vì đau đớn…lòng nó thắt lại nhưng nó cúp máy cố tỏ ra như không quan tâm…
Quay trở lại cuộc vui với Ken…cũng đã khá muộn nên nó và Ken từ biệt hội bạn ra về trước, ngồi trên xe Ken nắm bàn tay nó.
_ Băng Băng…cho phép anh nấp đầy khoảng trống trong tim em, được không???
--….(nó im lặng)
Ken vuốt nhẹ mái tóc nó…định đặt lên môi nó một nụ hôn…nó như bừng tỉnh, đẩy Ken ra…
-- Anh Ken, cho em xin lỗi…mọi chuyện thật sự không như anh nghĩ đâu…em không cứ thế này mãi được, lương tâm em không cho phép….(nó kể mọi chuyện cho Ken nghe)
Ken không lấy gì làm ngạc nhiên lắm, vì cho dù mới chỉ tiếp xúc vài lần thì Ken cũng đủ hiểu con người nó lạnh lùng đến mức nào…
--Em không thể vì chuyến hàng đó ' mạng sống của em mà bỏ mặc anh ấy được. Anh ấy đang rất cần em bên cạnh…em….xin lỗi.!!!
_ Không sao đâu em, anh hiểu mà…Bin thật may mắn vì có được tình yêu của em.
-- Cám ơn vì anh đã bỏ qua…tạm biệt anh, em phải đi rồi.
_ Ừ, bye em…mình vẫn sẽ là bạn tốt nhé!!!
-- Dạ, em may mắn có thêm một người bạn tốt như anh!!! Bye anh…
Mọi thứ như vừa mới bắt đầu đối với nó…cổ họng nó nghẹn đắng khi nghĩ về hắn, tại sao hắn làm nhiều việc có lỗi với nó như vậy mà nó vẫn yêu hắn điên cuồng…Cứ mỗi lần nó cố quên những kỉ niệm về hắn thì tất cả cứ như mới diễn ra ngày hôm qua…không thể quên, cũng không thể không yêu…lần này nếu chết thì cùng chết, nó không thể phủ nhận rằng hắn là người quan trọng nhất với nó trên cuộc đời này…khuôn mặt nó càng hằn sâu sự thù hận.!!! mang theo hai khẩu súng giấu trong người, nó đến địa bàn của lão Kim…một mình nó…quá nguy hiểm, nó gọi cho Băng Trâm kêu mọi người đến hỗ trợ nhưng Băng Trâm không bắt máy…thôi thì mặc cho số phận đưa đẩy vậy, lần này nó phải liều thôi….đi cứu hắn…người mà nó dành nhiều yêu thương nhất lúc này.!!!
….
Vừa đến nơi, đám thuộc hạ của lão đã vây đầy quanh nó…mã tấu, dao, kiếm, tuýp sắt được bọn chúng tận dụng tối đa…mỗi tên cầm một món. Bọn chúng bắt đầu lao vào nó như những con thiêu thân tìm ánh sáng, nó cũng chẳng nề hà nhập cuộc ngay lập tức…Xem ra bọn người này chỉ được cái ỉ đông người và to xác chứ thật ra cũng chẳng nhằm nhò gì là mấy, từng cú đá của nó cứ nhằm vào chỗ hiểm của bọn chúng mà đánh…khi đám thuộc hạ lần lượt đồ rạp xuống đất, lúc bấy giờ lão Kim mới xuất hiện ra lệnh cho bọn chúng tản ra…
_ Cô được lắm…không hổ danh là con gái Lý Hoa Thành…
-- Anh ấy đâu ???
_ Cứ bình tĩnh, đi theo tôi…cô sẽ phải bất ngờ đấy.!!!
Nó chậm dãi bước từng bước vào phía trong cái nhà kho cũ nát, đôi mắt thiên thần của nó luôn đề phòng lũ thuộc hạ của lão…
_Đến rồi đấy,nhìn xem chồng cô đang ởđâu!!!
Lão dắt nó vào một căn phòng rộng lớn sáng, đèn điện sáng lamf nó chói mắt…cố tìm vị hôn phu của nó nhưng sao chẳng thấy, chỉ thấy bốn người bạn thân đang bị treo lơ lửng trên không….
-- Ông làm gì với họ vậy? Đồ khốn!!!- nó rút súng dí vào đầu lão Kim.
_ Cứ việc bắn, nếu cô muốn tôi thả họ rơi tự do xuống dưới nơi cô đang đứng.
Nó nhìn Băng Trâm,Băng Trinh mà lòng thắt lại…còn cả Jun ' Jimmy nữa chứ…tại sao bọn họ lại bị bắt đến đây? Cả bốn người đề đã lả đi vì bị lão đánh đập…từng tia máu trong đôi mắt nó hằn nên thấy rõ.!!!
-- Làm thế nào ông bắt được bọn họ???
_ Đơn giản lắm, tôi chỉ cần nói cô đang nằm trong tay tôi là bọn chúng tự dẫn xác đến thôi…
Là vì nó sao? …đôi chân nó như ngã quỵ, chỉ vì nó tắt máy nên mọi người mới hiểu lầm rằng nó đang gặp nguy hiểm.
-- Thả họ ra, tôi sẽ ở lại.!!!
_Ký giấy sang nhượng cổ phần cho tôi, tất cả sẽ được an toàn.
-- Ông câm đi, lẽ ra tôi đã giết ông ngay sau khi tôi lấy được chuyến hàng…đồ bỉ ổi, tôi không ngờ ông lại bầy ra trò này để trao đổi với tôi.
_ Cô vẫn còn non lắm, chưa là gì đối với tôi đâu…ngoan ngoãn theo tôi đi. Chúng ta sẽ cùng hưởng thụ mọi thứ…!!!- Lão đưa tay vòng qua cái eo thon của nó.
Chương 46
Buông tôi ra, đồ dê già…thả bọn họ ra ngay. Nếu không ông cũng sẽ chết!- khẩu súng mini của nó một lần nữa lại thăm viếng cái đầu của lão Kim, nhìn vẻ mặt cương quyết của nó, lão có chút lo sợ…ra hiệu cho bọn thuộc hạ từ từ thả dây xuống.
-- Jun, Jimmy…tỉnh lại đi!!!- Nó lay hai người anh, mình đầy thương tích.
_ Băng Băng…em đã đi đâu vậy? Làm bọn anh lo quá, sao em lại đến đây?- Jun mừng rỡ khi nhìn thấy nó.
-- Em không sao, giờ hai anh đưa Băng Trâm, Băng Trinh ra khỏi đây đi…em đã cho xe đợi sẵn ở ngoài đường lớn rồi. Đi mau đi…
_ Vậy còn em? Em đi cùng luôn chứ?
-- Mọi người cứ đi trước, em tìm cách cứu Bin rồi sẽ đi ngay…OK.
_ Ok, may mắn nhé!!!- Jun ' Jimmy chào tạm biệt rồi dìu Băng Trâm, Btrinh thoát khỏi hang cọp…hai cô bé do sức yếu hơn nên đã ngất lịm.
Lợi dụng lúc nó sơ ý lo cho mấy người bạn lão Kim đã tung cú đá hiểm vào tay nó, khẩu súng bay lên không trung rồi rơi mất đâu đó mà nó không tìm thấy, bị đánh nén nhưng nó lấy lại bình tĩnh ngay lập tức…nó và lão Kim ngang tài ngang sức. Lão ta biết đánh mãi thế này cũng chẳng đi đến đâu nên ra hiệu cho bọn thuộc hạ xông vào tiếp sức…đám thuộc hạ của lão dường như càng đánh càng đông, nó đã đuối sức không thể tiếp tục đánh được nữa. Mắt nó mờ đi không còn nhìn rõ…nó thả hồn phiêu bồng theo gió. Mặc cho bọn chúng đánh đấm vào thân hình mảnh mai…máu nơi khóe miệng nhỏ xuống, bọn chúng lôi nó nhốt vào căn phòng cùng với hắn.
Lúc này Hera đang ở cùng trong căn phòng đó, ả nhìn nó bị như vậy thì hả dạ lắm…tháo dải băng đen che mắt hắn xuống. Ả muốn hắn phải chứng kiến cảnh này…
- Băng Băng…Băng Băng, em tỉnh lại đi.!!!- Hắn muốn nhào vào mà ôm chặt lấy nó nhưng không thể…vì hắn đang bị chói.
_ Anh mở to mắt ra mà nhìn nhé, xem tôi thay anh chăm sóc vợ anh như thế nào nhé…ha ha ha.- Ả cười man rợ, lại gần nâng cằm nó lên ráng vào mặt nó một phát tát đau điếng, in hằn 5 ngón tay….Tim hắn nhói đau.
- Buông cô ấy ra, con đàn bà đê tiện…!!!
_ Anh đang kích thích tội ác trong tôi, anh biết không. Chửi thoải mái đi, tôi sẽ cho nó chết từ từ…từ từ thôi. Ha ha ha….- Ả giật ngược tóc nó ra sau, tát thêm một phát nữa. khuôn mặt trắng mịn đã biến mất, thay vào đó là những vết bầm tím hòa lần với máu. Hắn đau lắm nhưng không biết làm sao đây.
- Tôi xin cô, thả cô ấy ra đi. Cô muốn gì tôi cũng làm cho cô…!!!
_ Bây giờ tôi hết muốn rồi, anh càng yêu nó thì tôi càng muốn hủy hoại nó. Hiểu chưa???
_ Đủ rồi đấy, ra ngoài đi. Để bọn chúng nghỉ ngơi một chút.- Lão Kim ra hiệu cho ả ra ngoài.
Trong căn phòng đó, chỉ còn nó và hắn. Bọn chúng còn một chút nhân từ … tháo dây trói ra cho hắn, hắn chạy lại ôm xiết nó vào lòng…hắn khóc…Vợ hắn lúc này nhỏ bé quá!!!
- Băng Băng…anh xin lỗi, tại anh…tại anh tất cả.!!!
-- Anh… không sao chứ!!!- đôi mắt nó lờ mờ nhìn thấy hắn, tai nó như ù đi không nghe được hắn nói gì.
- Em tỉnh rồi à? Anh không sao hết…em đau lắm phải không…em ngốc quá, em đến đây làm gì. Bọn chúng không dám làm gì anh đâu.
-- Không làm gì mà nhìn mặt anh thế này à? Bầm tím hết cả rồi…Xấu trai quá đi!!!- nó gượng cười đưa tay lau vết máu trên khóe môi hắn. Bây giờ thì nó sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ cần được ở bên hắn…người duy nhất cho nó cảm giác ấm áp, được thương yêu…được nũng nịu…được hồn nhiên sống thật với chính mình.
- Anh đẹp trai lỡ người ta cướp mất anh của em thì sao hả??? đồ ngốc!!!
--Ai rước anh đi dùm em, em thưởng thêm tiền đấy….
- Thật á!...
-- Chứ sao nữa, anh tối ngày gây scandal làm em muốn điên cái đầu luôn đó…- nó làm bộ giận hắn.
- Thì kệ đi, em nghe người ta nói làm gì…từ giờ em chỉ cần nghe một mình anh thôi, nói em đừng buồn chứ anh sẽ bám theo em hết cuộc đời này đấy…kể cả anh chết anh cũng ám để không thằng nào có cơ hội ve vãn em. Hehe…
-- Trời…trời, thả lỏng ra cho em thở chút đi…em không chết vì đau mà sắp chết vì anh ôm chặt quá đấy….
- Không, anh không muốn…lấu lắm rồi mới được ôm vợ thế này đấy…cho em chừa cái tội muốn tặng anh cho người khác.- hắn cười nhìn nó âu yếm.
-- Rồi, từ giờ cho ôm thoải mái luôn nhé…đằng nào thì cũng chết cùng nhau mà…Đúng không???
- Chết sao được mà chết, mình chưa có con nối dõi nên không chết được đâu…A, hay là….!!!- hắn cười nham hiểm.
-- Ê..ê, tính giở trò với em hả? Coi chừng em cho mất khả năng sinh sản luôn à nha…
- Vợ làm gì mà ghê thế? Anh chỉ định nhân cơ hội hai đứa mình đang rảnh rỗi tiện thể gây dựng luôn thêm thành viên mới thôi mà…
-- Sax…anh biết tận dụng cơ hội quá ha, đang lết không nổi còn bày đặt…
- Này vợ…!
-- Gì?
- Nhìn vợ lúc nào cũng đáng yêu nhưng cơ mà đáng yêu nhất là lúc này đấy.
-- Tại sao?
- Vì lúc này vợ mới chính là vợ, từ giờ vợ cứ thế này nhé…đừng cố tỏ ra mạnh mẽ hay kiên cường gì nữa, nói thật…thấyvợ đanh đá, nói nhiều như này anh lại thấy hay hay.
-- Anh muốn chết hả? – Nó nhoài dậy giơ nắm đấm về phía hắn, bị thương khá nặng mà sao chẳng thấy đau thế nhỉ…nó muốn níu giữ khoảnh khắc này. Thôi thì mặc kệ sống chết ra sao…Nhưng trước khi chết phải kéo lão Kim cùng chết mới an lòng.
- 12h đêm rồi, có lẽ bọn chúng đã ngủ hết…Em nằm đây nhé, để anh ra xem thế nào.!!!
-- Không, để em ra cùng luôn.
- Em đi được không đấy?
-- Được mà, em ổn rồi…
- Ừ, cẩn thận nhé.-(Mọi hành động của tụi nó đều phải rất nhẹ nhàng)
Cạch…(nó dẫm phải cái cây chắn ngang gần cửa)
- Em có sao không?
-- Không sao đâu, hình như bên ngoài không có người .
- Ừ, đi mau…bọn chúng uống say hết cả rồi.
Hắn kéo nó lần đường thoát ra ngoài…
<