- Hiện nay có rất nhiều Wap giả mạo KhoTruyenHay.Info, vì vậy các bạn hãy nhớ trang Wap đọc truyện tình yêu, truyện tình cảm, truyện ngắn online, tiểu thuyết tình yêu cập nhật miễn phí hay nhất tại KhoTruyenHay này nhé!
Thông Báo: Tên miền KhoTruyenHay.Info chính thức được sáp nhập vào địa chỉ cũ là KhoTruyenHay.Sextgem.Com vào ngày 18/08/2015. Hãy lưu lại địa chỉ KhoTruyenHay.Info để tiện việc truy cập nhé!
Các bạn hãy Click vào Tham Gia Nhóm của KhoTruyenHay.Info trên FaceBook để giao lưu cùng mọi người nhé!
Thông Báo: Admin vừa ra mắt trang Đọc Truyện Tình Yêu là KhoTruyenTeen.Mobi các bạn hãy truy cập vào đây để đọc nhiều truyện hay mới nhất nhé!
Đọc Truyện Hay - Osin Của Anh Đại Full Hay
i bất công quá - nó thở dài
_ Ư - mắtnó mở to hơn mức bình thường.Chẳng là lúc nó đang suy nghĩ thì hắn luôn nhìnchằm chằm nó,vì ko kìm chế được cảm xúc nên hắn hôn nó luôn.
_ Cái tênnày còn dám quậy trong miệng mình nữa hả?.Tên dê xồm,tên vô văn hóa - nó cốdùng sức để đẩy hắn nhưng vô dụng.Đơn giản vì hắn mạnh hơn nó !.Hắn chợt giậtmình,đẩy mạnh nó ra khiến nó té rụi dưới sàn
_ Này tênkia - nó bò dậy
_ Gì? -hắn bình thản hơn bao giờ hết
_ Tại saoanh hôn tôi hả?.Sao lại cướp đi cái nụ hôn đầu đời mà tôi đã bảo vệ suốt mấynăm hả?.Tên ôn dịch - nó xả nguyên một tua vào mặt hắn,nhưng hắn vẫn chờ cho nónói hết rồi mới lên tiếng
_ Hàhà.Ôsin mà dám lớn tiếng với chủ nhà à?.Nhóc là '' đồ chơi '' của anh.Anh sẽ ''sử dụng '' đến khi anh chán thì nhóc mới được tự do.Ok ? - vẫn giọng điệu kinhtởm ấy.Lần này hắn đã làm quá chớn nhưng vẫn ko biết xin lỗi.Lại còn đe dọanó.Nó tự hỏi nó phải chịu đựng hắn đến bao lâu?.Xã hội có người như hắn thì đúnglà đen đuổi mà !!!.Nó chết đứng khi nghe hắn nói vậy,đúng thật.Hắn quả là máulạnh,tin đồn quả chẳng sai tẹo nào.
_ Này -hắn gọi nó
_Gì?....gì hả?
_ Đi xuống
_ Hừm.Anhko xin lỗi tôi thì tôi ko đi xuống đâu
_ Ok,vậynhóc ngồi đó hen - hắn bắt đầu cởi áo
_Anh....anh làm gì vậy hả? - nó hét
_ Ko phảinhóc kêu anh đi học à?.Vậy thì anh thay đồ.Mà nhóc ngồi đó xem body anh miễnphí,anh chưa nói gì là may lắm rồi.Hét gì
_ Hừm,anhquá lắm - nó giận đùng đùng đi xuống
_ Hề hề,đểxem nhóc chịu đựng trong bao lâu - hắn mỉm cười như vừa mới trúng số độc đắcvậy đó !
_ Đi thôi- hắn đi xuống,ko thèm nhìn nó một cái mà đi thẳng vào xe
_ Ê chờtui - nó gọi nhưng chiếc xe đã đi mất.Nó đành lết bộ đi tới trường.
_Phù.....cuối cùng cũng đến trường rồi.Mừng quá mừng quá - nó hí hửng chạy thẳngvào trường.
_ Này emkia,đứng lại ! - Giọng bà cô giám thị hét lớn làm tim nó sắp nhãy ra ngoài
_ Dạ - nótừ từ tiến lại
_ Biết mấygiờ rồi ko mà giờ này chưa chịu vào lớp là sao hả?
_ Dạ embiết nhưng mà cô ơi cô phải hiểu hoàn cảnh của em hiện giờ - nó quỳ xuống cầuxin,nước mắt chảy như thác
_ Xe em bịhư.Nên em phải chạy bộ tới đây đó cô
_ Àừ.Nhưng lần này thôi nha.Lần sau nhớ chuẩn bị chu đáo trước khi đi học.Biếtchưa? - bà cô mỉm cười đôn hậu rồi đi trước
_Biết.Biết cái con khỉ.Ko phải vì tên hắc ám ấy thì tui đâu có đi trễ - nó nhớnhầm tên,rủa nhầm người.
_ Hắc xì
_ Ơ,ainhắc anh Vương nhà ta thế nhỉ?
_Nhắc,nhắc cái con khỉ.Đứa nào nguyền rủa tao thì có - Vương bực bội quát.Ởtrong lớp,học sinh tự do nói chuyện.Mặc thầy cô giáo ở trên la hét.Nó đi bằngcửa sau,chui vào lớp.Nó chạy thật nhanh tới chỗ nó,rồi ngồi chễm chệ trên chiếcghế ấy !
_ Hừm,nhóccũng chạy nhanh chứ hả? - hắn mỉm cười mà mắt vẫn ngước nhìn lên bảng
_ Cái tênôn dịch này,giả làm con ngoan đây mà - nó vừa tức vừa muốn cho hắn một trậnlắm.Nhưng nếu đánh hắn thì sẽ ko thắng nổi mà còn bị Fan của hắn chú ý nữa thìkhổ.Ôi nghĩ tới đây thì nó vô cùng vô cùng đau khổ.
_ Chép bàigiùm anh đi - hắn vứt quyển vở trên bàn nó
_ Hì hìđược rồi.Thích thì bà chìu - nó ngoan ngoãn chép bài đầy đủ cho hắn
_ Con nhócnày bị làm sao thế nhỉ?.Sao nó ngoan quá vậy?.Chắc lại đang toan tính điều gìnữa đây - hắn nằm xuống chân nó
_ Này làmgì đấy? - nó khẽ gọi hắn
_ Câm mồmmà chép bài đi,bổn thiếu gia ngủ một chút - tai hắn vẫn đeo phone,thế mà vẫnnghe hắn nói
_ Cái connhóc này,toàn thân có mùi dâu tây.Thơm vậy - hắn mỉm cười.Chân hắn đặt trênghế,chân kia đặt lên chân nọ.Lại còn nhịp chân nữa.
_ Tênnày,mình dễ cho hắn ăn tộn ghê luôn - nó vừa chép vừa suy nghĩ
Ring..............Ring...............hếtmột tiết,bây giờ cả bọn có 15p'' đầu giờ để chuẩn bị qua tiết khác.
_ này -hắn gọi mà mắt vẫn ko thèm mở ra nhìn nó
_ gì? - nócó vẻ khó chịu
_ xuốngmua cho anh 3 lon bia he - li - ken.3 ổ bánh mì.Một vài gói snack,4 dĩa bò khô
_ này,ởdưới căn teen làm gì có bia?.Thầy đâu có cho uống đâu mà mua chớ?
_ nói saolàm vậy đi.Nhiều chuyện.Nhóc mà ko làm đúng theo lời anh,thiếu một trong mấythứ đó thì chết với anh - hắn dọa mà trên môi vẫn cười đôn hậu
_ ừ biếtrồi - nó ghi hết tất cả những thứ hắn yêu cầu vào giấy rồi chạy đi mất.Nó quênlà đầu hắn vẫn còn đặt trên chân nó,nó chạy một mạch làm đầu hắn đập cái rầmtrên ghế
_ Mày làmsao thế?
_ Hừ,cáicon nhóc dám chạy mà ko đặt đầu tao xuống ghế.Đau quá - hắn ngồi dậy nhăn nhónhư khỉ ăn ớt.
_ hà hà,aibảo ăn hiếp con người ta quá chi - thằng Tuấn ngồi đó cười hả hê
_ hừ.huynhđệ mà mày dám cười à - hắn quạu
_ nó nóiđúng mà.Tính cách mày vẫn ko thay đổi - tay thằng V vẫn cứ cầm thuốc,rồi đưađều đều lên miệng
_ Thíchsắp đặt người khác,thích ngắm nhìn vẻ mặt khi người khác lo sợ.Sở thích quá đặcbiệt còn gì - thằng Tuấn vẫn cười toe toét thế
_ hàhà,con nhóc ấy sẽ phải bị tao hành hạ cho đến khi nó kiệt sức thì thôi - hắncười đầy nham hiểm
_ đến khinào? - thằng T tò mò
_ khi nàotao chán hê hê - hắn cười.Rùng rợn thật.Nụ cười y như của mấy thằng dê ấy
_hazzzzzzzzzz - thằng T ngáp một hơi rõ dài
_ Thế khinào chán pm em ngen - hắn cười
_ Đượcrồi.Chú mày yên tâm hê hê
_ nụ cườicủa mày tao nói nên sửa đi.Giống nụ cười của mấy thằng điếm lắm biết ko? -thằng Vương nhìn nó
_ hêhê.cười như vậy vì tao khoái thôi.Mà từ trước đến giờ vẫn vậy rồi.Sửa làm gìcho tốn thời gian - hắn dựa người vào tường,tay chân thã lõng.Còn nó?.Nó thìchạy hục mạng xuống căn teen,lại phải trốn chỗ này chỗ nọ để ko bị ai pháthiện.Nó mua những đồ cần thiết có trong tờ giấy ở cănteen bỏ vào bao.Nhưngriêng bia thì ko có,nó đành liều.Trèo tường ra ngoài chỉ để mua bia cho hắn !
_ Mệt quácuối cùng cũng mua được rồi - nó mỉm cười,tới trước cổng trường.Nó ko thấy mộtbóng ai,nó nghĩ chắc có lẽ là về hết rồi vì giờ cũng trễ rồi mà.Nó định đi vềnhưng bất chợt nó khựng lại
_ Èo,biếtđâu anh ta lại chờ mình? - nó vội vàng chạy lên phòng học.Tìm mãi nhưng vẫn kothấy,nó bực bội đi ra khỏi trường.Vừa đi vừa nguyền rủa
_ Tên nàyđúng là vô lương tâm mà.Mình thì chạy thục mạng đi mua đồ cho hắn,vậy mà hắncũng ko chờ mình về nữa - Nó thầm mắng hắn suốt dọc đường đi
_ Sao vềlâu vậy hả? - hắn nổi nóng khi nhìn ra cửa,thấy bóng dáng nó đi vào
_ Này,vừaphải thôi nha.Tui đã phải cúp học để chạy ra ngoài mua bia cho anh.Ko cảm ơnthì thôi,lại còn la hét gì nữa hả? - nó khòm người xuống,thở.
_ Hèn gìmình thấy nó lề mề như con rùa
_ Đồ anhcần đây - nó đặt trên bàn
_ Bây giờthì ko cần nữa,cô ăn đi
_ Hừm,chothì mình lấy.Dù sao mình cũng đang đói - nó ngồi xuống,lấy gói snack ăn tựnhiên.Vô tư như đứa trẻ mới lớn.Hắn ngắm nó,ánh mắt nó dường như thu hút anhthì phải.
A lô - nó vừa nhai vừanghe điện thọai.Hắn vẫn nhìn nó,vẫn lặng lẽ mỉm cười
_ Nè.Chuinhũi ở đâu mà ko về nhà vậy hả?
_ Ê ê màyhỗn với chị mày hả?
_ Chị đừng có mà lên giọng nhá,anhméc với 3 má là chị hôk về nhà bây chừ
_ Ê êthằng kia mày hỗn hả mày ?
_ Thế giờchị đang đâu đó?.Em tới đón
_ À ừ chờchị mày tí.Chút chị mày điện lại cho
_ Nhanhđó.Ở nhà có món trứng chiên ngon lắm
_ Trứngchiên hả?.Để giành cho chị mày với nge - Nghe đến món trứng chiên là nó là tươmtướp.Cái gì cũng bỏ mặc,chỉ để được ăn món ấy
_ Này - nónhìn qua hắn
_ Gì?
_ Có thểcho tui về nhà được hem?
_ Làm gì?
_ Ơ,quyềntự do cá nhân.Anh ko quan tâm là ko được à?
_ Hừm.Dámcãi lại à? - hắn cười đểu nhìn nó
_Tui.....tui nói đúng chớ bộ - nó cố cãi
_ Đượcthôi.Để anh đưa nhóc về
_ Ơ nhưngmà có thằng em tui nữa,anh ko định nói cho nó biết chứ hả?
_ Hừm.Nhócnên nhớ chỉ số iQ của anh hơn nhóc gấp nhiều lần lắm.
_ Chảnhphát ớn - nó lảm nhảm một mình.Hắn đưa nó về đến nhà,gạc chân chống xexuống.Hắn cùng nó đi vào.
_ Ơ ủa -thằng Nhân chạy ra,ngạc nhiên
_Bạn....bạn chị á - nó mỉm cười
_ Chào em- hắn nhìn Nhân
_ Chào anh- Cả 3 vào nhà.
_ Ê để chịphụ cho - nó bon chen đi xuống bếp
_ Thôi lênngồi đi.Đi xuống rồi làm vỡ chén bát nữa
_ Ê màykhinh tài năng của chị mày hả?
_ Chớ chénbát đấy,nhờ ai mà tụi nó vỡ tung hết đấy?
_ À ừ thìdo chị mày sơ xuất kĩ thuật chớ bộ
_ Thôibà.Bà sơ xuất một lần thôi.Đằng này ngày nào cũng có hơn chục cái bể dưới taybà là sao?
_ À ừ tạivì......vì - nó gãi đầu.Cố rặn ra lí do.Hắn phì cười khi thấy hành động đó củanó.
_ Thôi lênăn đi - trên tay thằng Nhân cầm 2 dĩa trứng chiên
_ Wow ngonquá - mắt nó bỗng sáng lên
_ Lịch sựchút đi.Có bạn ngồi đó mà cứ như con nít - nó sực nhớ ra.Má nó hơi đỏ.
_ Anh ănluôn nhé
_ Ê saomày phân bì dữ mày
_ Gìđây?.Cứ mỗi lần tới giờ ăn là chị gây sự ko hà - thằng Nhân giã vờ đau khổ
_ Hứ.Khỏigiã đò đi con.Chị biết hết chiu của cưng rồi - nó cười khuẩy
_ Thôi bànói nhiều quá,ăn đi.Ko tui lủm hết dĩa trứng à nha
_ Ăn chớ -nó cười.Tự nhiên ăn uống như ở nhà,như ko có mặt hắn ở đây.Hắn cảm thấy như vậymới là một gia đình thực sự.Cảm giác này lâu rồi hắn ko được có.Và rất lâurồi,hắn mong có lại cảm giác ấy lắm.
_ Ăn đingồi thừ ra chi vậy? - nó gọi hắn
_ À ừ -hắn cười.Cái cười ấy làm nó cảm thấy kinh tởm,vì nụ cười của hắn nó đã quá quenrồi.
_ Anh ăntrái cây nhá - thằng Nhân tiến lại phía tủ lạnh.Lấy một dĩa có đầy đủ thức ăn ởtrên,đặt trên bàn.
_ Anh ănđi
_ Chắc sắpmưa - nó nhìn ra ngoài trời
_ Trờixanh như thế mưa gì ?
_ Đừng cónói móc em như thế chứ.Có bạn chị ở đây thôi chớ ko có thử.Em giết chị liềnluôn
_ Hô hôhên cho đời tao ghê - hắn cười trong lòng trước thái độ của hai chị emhắn.Sướng thật.Mặc dù ngày nào cũng gây nhau,là chị em nhưng ko đi cùng đườngvới nhau,luôn đánh nhau nhưng thực sự rất vui.Thực sự đôi bên rất quan tâm lẫnnhau.Và hắn.Hắn cũng rất ganh tỵ với nó về mặt gia đình.Lâu rồi hắn chẳng cóhơi ấm của cha mẹ.Hắn luôn phải sống một mình,luôn phải chịu những cảm giác côđơn.Mặc dù hắn có Tuấn và Vương làm bạn nhưng nổi buồn mà hắn đang phải gánhấy,cũng chẳng xua đi được mấy.Nhưng bắt đầu từ lúc nào,trái tim của hắn đã ấmlại.Hắn cảm thấy thật hạnh phúc và thực sự vui vẻ !.Có lẽ,từ lúc có nó.Từ lúcnó bước vào trong đời
hắn.
Này bà chằn,tối nay emko có ở nhà đâu.Ko có người gây gỗ,ko có người nấu ăn bữa khuya.Đừng nhớ thằngem này nha - thằng Nhân dắt chiếc xe quen thuộc của nó ra rồi phóng sau khi nóixong
_ Cáithằng quỷ,chị mày sẽ nấu thức ăn cho mày coi - nó hét to
_ Này
_ Ơ hả?
_ Nấu coichừng bể chén bát,làm đen chảo
_ Hứ.Bảncô nương đã ra tay là - nó chưa nói hết thì đã bị hắn cắt ngăn
_ Thì tấtcả đều ko thể ăn được,phải ko? - hắn cười mỉa mai
_ Hứ xemnè - nó hầm hực xuống bếp.Vừa mới xuống,nó phải đi qua đi lại một hồi để suynghĩ bây giờ nấu móngì.Cách nấu làm sao?.Từ trước đến giờ nó đâu có lăn vào bếp mô mà biếtnấu chớ.Nó ôm đầu ngồi một góc.Hắn đi xuống,tựa người vào tường,tay hắn đút hếtvào túi quần.Miệng mỉm cười khoái chí.Nó buồn bã thế mà hắn còn cười tươi nhưthế.Nó càng tức nhưng ko thể làm gì được.
_ Đồ vôduyên.Con trai gì mà ko giúp thì thôi,lại còn đứng đó mà cười nữa.Phát ghét -nó lẩm bẩm một mình
_ Ghét đếnmức độ nào? - hắn nói
_ Ặ***.Mình nói nhỏ thế mà hắn cũng nghe à - nó nhìn sững hắn
_ Hừm -hắn lại cười.Nụ cười trời đánh
_ Lo màlàm bữa ăn khuya cho tôi đi,làm nhanh rồi còn về nữa - hắn nói xong thì bỏ mặcnó.Lên trên phòng khách,nằm ngủ thoải mái
_ Cáiđồ......cái đồ mắc dịch,trời đánh.Cái đồ thiên lôi,âm binh,âm tướng - nó rủathầm hắn.Còn hắn thì hả hê cười
_ Hà hàcon bé ngu si đần độn óc mít đầu to kia.Để xem nó làm thế nào mà mồm miệng khoatrương như thế - hắn cố ý huýt sáo thật to để chọc tức nó
_ Híc,chếtmình rồi.Mình nói hơi bị '' Lố '' nên giờ phải làm sao đây? - nó vẫn ngồi đấythan thở.Được một lúc ko thấy nó lên,hắn từ từ đi xuống thì thấy nó vẫn ngồiđấy vò đầu bức tóc.Trông cái mặt bí xị của nó mà hắn càng khoái trong lòng.Kobiết hắn là loại người gì nữa.
_ Hừm.Vôdụng thật - hắn trêu nó
_ Gì chứ
_ Con gáimà ko biết nấu nướng.Tỉ số khéo léo của nhóc chỉ là quả trứng gà tròn quay
_ Hừm tênđáng ghét,hắn tưởng hắn hơn mình chắc
_ Tránh rađể anh nấu cho xem.Xem rồi học hỏi anh ngen - hắn tiến lại phía nó,đẩy nó sangmột bên.Hắn nhanh chóng bắt tay vào công việc,tay hắn thật điêu luyện.Hơn cảchuyên nghiệp ấy chứ.Nó há hốc mồm,mắt ko chớp lấy một lần.
_ Tên này biết nấu thật sao trời - nó đứng tưởngtượng đến cảnh hắn chọc cho nó cháy quê cả mặt.Nó rùng mình.
_ Này -hắn gọi
_ Ơ hả gì?
_ Đứng đấymà mơ với mộng,lấy cái vá coi - tay hắn vẫn lắc chảo đều đều.
_ À ừ - nóchạy đi lấy rồi đưa cho hắn.Hắn nói là sẽ nấu ăn nhưng thực ra chỉ muốn hànhnó.Suốt lúc hắn nấu,toàn sai vặt hắn.Nào là lấy nước cho hắn uống vì hắnkhác,hắn còn biện mình là nếu hắn khác thì sẽ nấu thức ăn ko ngon.Nào là lấydao,lấy thớt,lấy dĩa,lấy chén bát,rồi còn bắt nó rửa rau,chém cá.Hầu hết hắnchỉ việc nấu thôi,còn tất cả công việc khác hắn đều sai nó
_ Cái tênnày ta trù cho mi giảm tuổi thọ,chết sớm cho ta đỡ phiền - vừa suy nghĩ vừa bầmthịt nên con dao lở trượt vào ngón tay của nó
_ Á - nókêu lên.Máu từ tay nó chảy ra
_ Đúng làvô dụng - hắn nói mà vẫn ko giúp nó lấy một cái
_ Hừ cáitên này.Chết đi là vừa - nó bỏ đồ đấy rồi chạy tới tủ thuốc.Băng bó vết thương
_ Cái condao chết bầm kia,cả mày cũng phản tao à - nó giận đỏ cả mặt
_ Băngxong rồi vào đây - giọng hắn cất lên làm tan biến dòng suy nghĩ của hắn.Nó lùlù chạy xuống
_ Bỏ hếtvào hộp,rồi đi về - hắn lau tay rồi đi lên,bỏ một mình nó bơ vơ trong bếp vớimột đống đồ ăn.
_ Hừm,tênnày đúng là ác ôn mà - nó tức lắm,ghét hắn đến đời sau vẫn chưa quên.Hắn đứngphía sau nó mỉm cười hài lòng
_Kaka,nhóc càng ngày càng ngoan.Ôsin của ta có khác - hắn vừa đi vừa cười nhưtên điên.Sau khi cho thức ăn vào hộp,nó phải xách ra xe.Hắn đã ngồi trong xe từthuở nào rồi,thấy nó.Thế mà hắn cũng vẫn ngồi lì,ko chịu đi xuống giúp nó.Thếlà 2 đứa về nhà,trả qua cả ngày bận rộn mệt mỏi với công việc.Hai đứa đều chìmvào giấc ngủ ngàn thu.
_Này - nó lẻn vào phòng,khẽ lay người hắn
_ Nói -hắn vẫn nằm lì ở trên giường
_ Dậy đihọc đi
_ Mệt.Muốn ngủ - bỗng nóđi xuốngbếp.Lấy hai cái nắp lên phòng hắn,nó mỉm cười đầy nham hiểm.Nó từ từ để hai cáinắp gần tai hắn,đập thật mạnh nó vào nhau.Âm thanh của nó làm điên đảo cả ngôi nhà
_ Ax,đứanào dám phá nhà anh vậy hả? - hắn ngồi dậy,mặt dữ như mặt hổ.Đôi mắt ngó quanh nhưngko có ai.Chỉ có mỗi nó,hắn trừng mắt nhìn nó
_ Hà hà,nhóc dám phágiấc ngủ của anh hả? - hắn cười
_ Tại.....tại cònphải đi học,mà anh ko chịudậy nên tui phải kêu bằng cách này thôi - nó nhắmtịt mắt lại,tư thế chuẩn bị chịu đòn củahắn.Hắn phì cười,nhẹ nhàng đi tới,xoa đầu nó
_ Hàhà,mỗi ngày,khi nào đi học nhóc cũng kêu anh bằng mỗi hình thức khác nhau nhé -hắn cười rồiđi vàotolet.Còn nó thì đỏ ửng cả mặt
_ Ơ tênnày ăn nhầm gì à?.Hôm nay sao hắn hiền thế - nó suy nghĩ rồi đi xuống trước,thấy nóđi qua,hắn liền gọi lại
_ Này
_ Gì hả?
_ Đi tớibàn bỏhết sách vở hôm nay học môn gì bỏ vào trong cặp cho anh
_ Híc,tênnày mới sáng đã sai vặt mình rồi - nó để cặp nó xuống,tiến lại bàn hắn
_ Oa,hắnlà tên cộc cằn kiêu căng chảnh chọe vậy mà bàn học ngăn nắp quá ta - nó bắt đầusếp xách vở rồi bỏ vào cặp cho hắn.Hắn đứng đó,vừa thay áo vừa mỉm cười hài lòng.
_ Xong rồi- nó quay lại cười
_ Xuống -hắn bỏ đi trước
_ Hừ tênnày,ko biết có tính người ko nữa đây - trên tay xách 2 cái cặp nặng chình chịchleo xuống.Cả 2 leo lên xe,rồi đi thẳng tới trường.Hắn thì vừa đi vừa bỏ tay vào túi quần,lại còn huýtsao,nhìn có vẻ yêu đời lắm.Còn nó thì phải lê la xách cái cặp nặng hơn tạ.Mặt nó nhăn phải biết,miệng thì lúc nàocũng bặm lại nhìn hắn.Trong đầu nó,bây giờ toàn lời nguyền đặc biệt giành riêngcho hắn thôi.Tới lớp,hắn và nó thấy cả bọn đang bu đông bu đỏ tại cái bảng.
_ Xê racoi - hắn vừa tới thì lại quát to.Cả bọn nghe giọng hắn,lại giải tán.Ko còn đứanào đứng 8 nữa.Hắn và nó từ từ đi lên xem
_ Thôngbáo : Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một bạn mới.
_ Hừm,tinthế này mà cũng bu như bu kiến - hắn nhếch mép cười rồi ung dung đi về chỗ.Nólại tiếp tục công việc,ì ạch đem cặp xuống chỗ hắn.
_ Phù,cóhai cái cặp mà làm mình mệt quá - nó ngồi thở phào nhẹ nhõm ở chỗ của nó
_ Này bạn- có một thằng con trai,nhìn thật là í ẹ gọi nó.Nó ngó quanh lớp
_ Ơ bạngọi tui hả? - nó nhìn thằng ấy
_ À ừ.Tuicó chút việc cần tìm bạn.Bạn ra đây với tui chút được ko? - Má thằng ấy bắt đầuđỏ lên
_ À ừ - nóvui vẻ đi cùng thằng con trai đó,mà biết đâu.Một cặp mắt,hình viên đạn to bựchản đang chằm chằm dõi theo nó,miệng mỉm cười đầy vẻ tức giận.Hắn định đuổitheo thì T đã nhanh chóng ngăn lại
_ Ấy,anh Lđi đâu đấy.Ngồi xuống đánh bài với bọn đệ này đi
_ Màytránh ra,tao có việc - hắn hất tay thằng T
_ Ê mày -thằng V kêu lại.Nó ko dám cản nên đành uất ức ở lại lớp
_ Conngười ta tâm sự tình tứ,mày bon chen làm cái quái gì? - thằng V cười.Hắn imlặng,ko nói gì.Chập sau cũng ùa theo cả bọn chơi bài.10p'' trôi qua,hắn thấy nóhí hửng mỉm cười,má hơi đỏ trông rất yêu.Trên tay còn cầm một hộp quà màuhồng.Dường như ai vừa tặng quà nó hay sao ấy.Từ lúc nó gặp thằng đó về,nó cứnhư người mất hồn,cứ ngồi chống tay lên cầm mơ mộng
_ Này - Kobiết hắn đã ngồi cạnh nó từ lúc nào
_ Ơ hả? -nó giật mình
_ Anh đóirồi,nhóc xuống mua bánh mì cho anh ăn đi
_ À ừ - nóvừa đi vừa hát
_ Hề hề -hắn cười,ko biết bây chừ.Trong đầu hắn đang toan tính điều gì mà thấy hắn cườitrông thật khủng khíp.
_ Này bồ -con Dương cũng bon chen đi theo hắn
_ Hả?
_ Tui thấyhình như anh Long thích bồ á
_Thích?.Thôi bồ ơi.Cái tên trời đánh cũng trúng đó mà thích tui á?.Tui bất hànhchưa đủ hay sao mà bồ còn nói thế - nó ngán hắn lắm rồi,lúc nào cũng thích saivặt nó thôi.Hắn làm nó phát chán.Nhìn cái mặt hắn là nó muốn miễn phí cho mấycú rồi.
Thế bồ nhường cho tuinhá - con Dương nheo mắt
_ Chớ tuicó là gì của hắn đâu mà nhường,cứ tự nhiên tấn công đi ha - nó đập vai con Dliên hồi như muốn thúc giục nó quen hắn nhanh nhanh để ngày nó tự do được rútngắn lại.Nó và con Dương tung tăng khuấy động cả cái cănteen.
_ Ê ê tụibây,học sinh mới vô trường kìa - Tiếng hét của thằng con trai làm bao nhiêu ánhmắt của hàng trăm hàng ngàn học sinh phải chăm chú vào trước cổng trường.Vớichiếc xe đua màu đỏ,một cô gái với đôi guốc màu hồng,khoác trên mình chiếc váymàu kem vani,tóc ngắn úp vào nhau,thêm chiếc cái có hình cái nơ màu hồn chấm trắng,trôngcô bé cứ như búp bê.Một vẻ đẹp của sự trẻ trung,thiếu nữ mà quyến rũ
_ Ê connhỏ đó là ai thế bồ? - nó vừa ăn vừa hỏi
_ Tui đâubiết đâu bà.Học sinh mới mà.Ê ê nó đi vô phòng học mình kìa - con Dương bỏ nóvu vơ một mình ở cănteen.Tính nó cũng hay tò mò nên cũng lén lên lớp xemluôn.Cả trư
_ Ư - mắtnó mở to hơn mức bình thường.Chẳng là lúc nó đang suy nghĩ thì hắn luôn nhìnchằm chằm nó,vì ko kìm chế được cảm xúc nên hắn hôn nó luôn.
_ Cái tênnày còn dám quậy trong miệng mình nữa hả?.Tên dê xồm,tên vô văn hóa - nó cốdùng sức để đẩy hắn nhưng vô dụng.Đơn giản vì hắn mạnh hơn nó !.Hắn chợt giậtmình,đẩy mạnh nó ra khiến nó té rụi dưới sàn
_ Này tênkia - nó bò dậy
_ Gì? -hắn bình thản hơn bao giờ hết
_ Tại saoanh hôn tôi hả?.Sao lại cướp đi cái nụ hôn đầu đời mà tôi đã bảo vệ suốt mấynăm hả?.Tên ôn dịch - nó xả nguyên một tua vào mặt hắn,nhưng hắn vẫn chờ cho nónói hết rồi mới lên tiếng
_ Hàhà.Ôsin mà dám lớn tiếng với chủ nhà à?.Nhóc là '' đồ chơi '' của anh.Anh sẽ ''sử dụng '' đến khi anh chán thì nhóc mới được tự do.Ok ? - vẫn giọng điệu kinhtởm ấy.Lần này hắn đã làm quá chớn nhưng vẫn ko biết xin lỗi.Lại còn đe dọanó.Nó tự hỏi nó phải chịu đựng hắn đến bao lâu?.Xã hội có người như hắn thì đúnglà đen đuổi mà !!!.Nó chết đứng khi nghe hắn nói vậy,đúng thật.Hắn quả là máulạnh,tin đồn quả chẳng sai tẹo nào.
_ Này -hắn gọi nó
_Gì?....gì hả?
_ Đi xuống
_ Hừm.Anhko xin lỗi tôi thì tôi ko đi xuống đâu
_ Ok,vậynhóc ngồi đó hen - hắn bắt đầu cởi áo
_Anh....anh làm gì vậy hả? - nó hét
_ Ko phảinhóc kêu anh đi học à?.Vậy thì anh thay đồ.Mà nhóc ngồi đó xem body anh miễnphí,anh chưa nói gì là may lắm rồi.Hét gì
_ Hừm,anhquá lắm - nó giận đùng đùng đi xuống
_ Hề hề,đểxem nhóc chịu đựng trong bao lâu - hắn mỉm cười như vừa mới trúng số độc đắcvậy đó !
_ Đi thôi- hắn đi xuống,ko thèm nhìn nó một cái mà đi thẳng vào xe
_ Ê chờtui - nó gọi nhưng chiếc xe đã đi mất.Nó đành lết bộ đi tới trường.
_Phù.....cuối cùng cũng đến trường rồi.Mừng quá mừng quá - nó hí hửng chạy thẳngvào trường.
_ Này emkia,đứng lại ! - Giọng bà cô giám thị hét lớn làm tim nó sắp nhãy ra ngoài
_ Dạ - nótừ từ tiến lại
_ Biết mấygiờ rồi ko mà giờ này chưa chịu vào lớp là sao hả?
_ Dạ embiết nhưng mà cô ơi cô phải hiểu hoàn cảnh của em hiện giờ - nó quỳ xuống cầuxin,nước mắt chảy như thác
_ Xe em bịhư.Nên em phải chạy bộ tới đây đó cô
_ Àừ.Nhưng lần này thôi nha.Lần sau nhớ chuẩn bị chu đáo trước khi đi học.Biếtchưa? - bà cô mỉm cười đôn hậu rồi đi trước
_Biết.Biết cái con khỉ.Ko phải vì tên hắc ám ấy thì tui đâu có đi trễ - nó nhớnhầm tên,rủa nhầm người.
_ Hắc xì
_ Ơ,ainhắc anh Vương nhà ta thế nhỉ?
_Nhắc,nhắc cái con khỉ.Đứa nào nguyền rủa tao thì có - Vương bực bội quát.Ởtrong lớp,học sinh tự do nói chuyện.Mặc thầy cô giáo ở trên la hét.Nó đi bằngcửa sau,chui vào lớp.Nó chạy thật nhanh tới chỗ nó,rồi ngồi chễm chệ trên chiếcghế ấy !
_ Hừm,nhóccũng chạy nhanh chứ hả? - hắn mỉm cười mà mắt vẫn ngước nhìn lên bảng
_ Cái tênôn dịch này,giả làm con ngoan đây mà - nó vừa tức vừa muốn cho hắn một trậnlắm.Nhưng nếu đánh hắn thì sẽ ko thắng nổi mà còn bị Fan của hắn chú ý nữa thìkhổ.Ôi nghĩ tới đây thì nó vô cùng vô cùng đau khổ.
_ Chép bàigiùm anh đi - hắn vứt quyển vở trên bàn nó
_ Hì hìđược rồi.Thích thì bà chìu - nó ngoan ngoãn chép bài đầy đủ cho hắn
_ Con nhócnày bị làm sao thế nhỉ?.Sao nó ngoan quá vậy?.Chắc lại đang toan tính điều gìnữa đây - hắn nằm xuống chân nó
_ Này làmgì đấy? - nó khẽ gọi hắn
_ Câm mồmmà chép bài đi,bổn thiếu gia ngủ một chút - tai hắn vẫn đeo phone,thế mà vẫnnghe hắn nói
_ Cái connhóc này,toàn thân có mùi dâu tây.Thơm vậy - hắn mỉm cười.Chân hắn đặt trênghế,chân kia đặt lên chân nọ.Lại còn nhịp chân nữa.
_ Tênnày,mình dễ cho hắn ăn tộn ghê luôn - nó vừa chép vừa suy nghĩ
Ring..............Ring...............hếtmột tiết,bây giờ cả bọn có 15p'' đầu giờ để chuẩn bị qua tiết khác.
_ này -hắn gọi mà mắt vẫn ko thèm mở ra nhìn nó
_ gì? - nócó vẻ khó chịu
_ xuốngmua cho anh 3 lon bia he - li - ken.3 ổ bánh mì.Một vài gói snack,4 dĩa bò khô
_ này,ởdưới căn teen làm gì có bia?.Thầy đâu có cho uống đâu mà mua chớ?
_ nói saolàm vậy đi.Nhiều chuyện.Nhóc mà ko làm đúng theo lời anh,thiếu một trong mấythứ đó thì chết với anh - hắn dọa mà trên môi vẫn cười đôn hậu
_ ừ biếtrồi - nó ghi hết tất cả những thứ hắn yêu cầu vào giấy rồi chạy đi mất.Nó quênlà đầu hắn vẫn còn đặt trên chân nó,nó chạy một mạch làm đầu hắn đập cái rầmtrên ghế
_ Mày làmsao thế?
_ Hừ,cáicon nhóc dám chạy mà ko đặt đầu tao xuống ghế.Đau quá - hắn ngồi dậy nhăn nhónhư khỉ ăn ớt.
_ hà hà,aibảo ăn hiếp con người ta quá chi - thằng Tuấn ngồi đó cười hả hê
_ hừ.huynhđệ mà mày dám cười à - hắn quạu
_ nó nóiđúng mà.Tính cách mày vẫn ko thay đổi - tay thằng V vẫn cứ cầm thuốc,rồi đưađều đều lên miệng
_ Thíchsắp đặt người khác,thích ngắm nhìn vẻ mặt khi người khác lo sợ.Sở thích quá đặcbiệt còn gì - thằng Tuấn vẫn cười toe toét thế
_ hàhà,con nhóc ấy sẽ phải bị tao hành hạ cho đến khi nó kiệt sức thì thôi - hắncười đầy nham hiểm
_ đến khinào? - thằng T tò mò
_ khi nàotao chán hê hê - hắn cười.Rùng rợn thật.Nụ cười y như của mấy thằng dê ấy
_hazzzzzzzzzz - thằng T ngáp một hơi rõ dài
_ Thế khinào chán pm em ngen - hắn cười
_ Đượcrồi.Chú mày yên tâm hê hê
_ nụ cườicủa mày tao nói nên sửa đi.Giống nụ cười của mấy thằng điếm lắm biết ko? -thằng Vương nhìn nó
_ hêhê.cười như vậy vì tao khoái thôi.Mà từ trước đến giờ vẫn vậy rồi.Sửa làm gìcho tốn thời gian - hắn dựa người vào tường,tay chân thã lõng.Còn nó?.Nó thìchạy hục mạng xuống căn teen,lại phải trốn chỗ này chỗ nọ để ko bị ai pháthiện.Nó mua những đồ cần thiết có trong tờ giấy ở cănteen bỏ vào bao.Nhưngriêng bia thì ko có,nó đành liều.Trèo tường ra ngoài chỉ để mua bia cho hắn !
_ Mệt quácuối cùng cũng mua được rồi - nó mỉm cười,tới trước cổng trường.Nó ko thấy mộtbóng ai,nó nghĩ chắc có lẽ là về hết rồi vì giờ cũng trễ rồi mà.Nó định đi vềnhưng bất chợt nó khựng lại
_ Èo,biếtđâu anh ta lại chờ mình? - nó vội vàng chạy lên phòng học.Tìm mãi nhưng vẫn kothấy,nó bực bội đi ra khỏi trường.Vừa đi vừa nguyền rủa
_ Tên nàyđúng là vô lương tâm mà.Mình thì chạy thục mạng đi mua đồ cho hắn,vậy mà hắncũng ko chờ mình về nữa - Nó thầm mắng hắn suốt dọc đường đi
_ Sao vềlâu vậy hả? - hắn nổi nóng khi nhìn ra cửa,thấy bóng dáng nó đi vào
_ Này,vừaphải thôi nha.Tui đã phải cúp học để chạy ra ngoài mua bia cho anh.Ko cảm ơnthì thôi,lại còn la hét gì nữa hả? - nó khòm người xuống,thở.
_ Hèn gìmình thấy nó lề mề như con rùa
_ Đồ anhcần đây - nó đặt trên bàn
_ Bây giờthì ko cần nữa,cô ăn đi
_ Hừm,chothì mình lấy.Dù sao mình cũng đang đói - nó ngồi xuống,lấy gói snack ăn tựnhiên.Vô tư như đứa trẻ mới lớn.Hắn ngắm nó,ánh mắt nó dường như thu hút anhthì phải.
A lô - nó vừa nhai vừanghe điện thọai.Hắn vẫn nhìn nó,vẫn lặng lẽ mỉm cười
_ Nè.Chuinhũi ở đâu mà ko về nhà vậy hả?
_ Ê ê màyhỗn với chị mày hả?
_ Chị đừng có mà lên giọng nhá,anhméc với 3 má là chị hôk về nhà bây chừ
_ Ê êthằng kia mày hỗn hả mày ?
_ Thế giờchị đang đâu đó?.Em tới đón
_ À ừ chờchị mày tí.Chút chị mày điện lại cho
_ Nhanhđó.Ở nhà có món trứng chiên ngon lắm
_ Trứngchiên hả?.Để giành cho chị mày với nge - Nghe đến món trứng chiên là nó là tươmtướp.Cái gì cũng bỏ mặc,chỉ để được ăn món ấy
_ Này - nónhìn qua hắn
_ Gì?
_ Có thểcho tui về nhà được hem?
_ Làm gì?
_ Ơ,quyềntự do cá nhân.Anh ko quan tâm là ko được à?
_ Hừm.Dámcãi lại à? - hắn cười đểu nhìn nó
_Tui.....tui nói đúng chớ bộ - nó cố cãi
_ Đượcthôi.Để anh đưa nhóc về
_ Ơ nhưngmà có thằng em tui nữa,anh ko định nói cho nó biết chứ hả?
_ Hừm.Nhócnên nhớ chỉ số iQ của anh hơn nhóc gấp nhiều lần lắm.
_ Chảnhphát ớn - nó lảm nhảm một mình.Hắn đưa nó về đến nhà,gạc chân chống xexuống.Hắn cùng nó đi vào.
_ Ơ ủa -thằng Nhân chạy ra,ngạc nhiên
_Bạn....bạn chị á - nó mỉm cười
_ Chào em- hắn nhìn Nhân
_ Chào anh- Cả 3 vào nhà.
_ Ê để chịphụ cho - nó bon chen đi xuống bếp
_ Thôi lênngồi đi.Đi xuống rồi làm vỡ chén bát nữa
_ Ê màykhinh tài năng của chị mày hả?
_ Chớ chénbát đấy,nhờ ai mà tụi nó vỡ tung hết đấy?
_ À ừ thìdo chị mày sơ xuất kĩ thuật chớ bộ
_ Thôibà.Bà sơ xuất một lần thôi.Đằng này ngày nào cũng có hơn chục cái bể dưới taybà là sao?
_ À ừ tạivì......vì - nó gãi đầu.Cố rặn ra lí do.Hắn phì cười khi thấy hành động đó củanó.
_ Thôi lênăn đi - trên tay thằng Nhân cầm 2 dĩa trứng chiên
_ Wow ngonquá - mắt nó bỗng sáng lên
_ Lịch sựchút đi.Có bạn ngồi đó mà cứ như con nít - nó sực nhớ ra.Má nó hơi đỏ.
_ Anh ănluôn nhé
_ Ê saomày phân bì dữ mày
_ Gìđây?.Cứ mỗi lần tới giờ ăn là chị gây sự ko hà - thằng Nhân giã vờ đau khổ
_ Hứ.Khỏigiã đò đi con.Chị biết hết chiu của cưng rồi - nó cười khuẩy
_ Thôi bànói nhiều quá,ăn đi.Ko tui lủm hết dĩa trứng à nha
_ Ăn chớ -nó cười.Tự nhiên ăn uống như ở nhà,như ko có mặt hắn ở đây.Hắn cảm thấy như vậymới là một gia đình thực sự.Cảm giác này lâu rồi hắn ko được có.Và rất lâurồi,hắn mong có lại cảm giác ấy lắm.
_ Ăn đingồi thừ ra chi vậy? - nó gọi hắn
_ À ừ -hắn cười.Cái cười ấy làm nó cảm thấy kinh tởm,vì nụ cười của hắn nó đã quá quenrồi.
_ Anh ăntrái cây nhá - thằng Nhân tiến lại phía tủ lạnh.Lấy một dĩa có đầy đủ thức ăn ởtrên,đặt trên bàn.
_ Anh ănđi
_ Chắc sắpmưa - nó nhìn ra ngoài trời
_ Trờixanh như thế mưa gì ?
_ Đừng cónói móc em như thế chứ.Có bạn chị ở đây thôi chớ ko có thử.Em giết chị liềnluôn
_ Hô hôhên cho đời tao ghê - hắn cười trong lòng trước thái độ của hai chị emhắn.Sướng thật.Mặc dù ngày nào cũng gây nhau,là chị em nhưng ko đi cùng đườngvới nhau,luôn đánh nhau nhưng thực sự rất vui.Thực sự đôi bên rất quan tâm lẫnnhau.Và hắn.Hắn cũng rất ganh tỵ với nó về mặt gia đình.Lâu rồi hắn chẳng cóhơi ấm của cha mẹ.Hắn luôn phải sống một mình,luôn phải chịu những cảm giác côđơn.Mặc dù hắn có Tuấn và Vương làm bạn nhưng nổi buồn mà hắn đang phải gánhấy,cũng chẳng xua đi được mấy.Nhưng bắt đầu từ lúc nào,trái tim của hắn đã ấmlại.Hắn cảm thấy thật hạnh phúc và thực sự vui vẻ !.Có lẽ,từ lúc có nó.Từ lúcnó bước vào trong đời
hắn.
Này bà chằn,tối nay emko có ở nhà đâu.Ko có người gây gỗ,ko có người nấu ăn bữa khuya.Đừng nhớ thằngem này nha - thằng Nhân dắt chiếc xe quen thuộc của nó ra rồi phóng sau khi nóixong
_ Cáithằng quỷ,chị mày sẽ nấu thức ăn cho mày coi - nó hét to
_ Này
_ Ơ hả?
_ Nấu coichừng bể chén bát,làm đen chảo
_ Hứ.Bảncô nương đã ra tay là - nó chưa nói hết thì đã bị hắn cắt ngăn
_ Thì tấtcả đều ko thể ăn được,phải ko? - hắn cười mỉa mai
_ Hứ xemnè - nó hầm hực xuống bếp.Vừa mới xuống,nó phải đi qua đi lại một hồi để suynghĩ bây giờ nấu móngì.Cách nấu làm sao?.Từ trước đến giờ nó đâu có lăn vào bếp mô mà biếtnấu chớ.Nó ôm đầu ngồi một góc.Hắn đi xuống,tựa người vào tường,tay hắn đút hếtvào túi quần.Miệng mỉm cười khoái chí.Nó buồn bã thế mà hắn còn cười tươi nhưthế.Nó càng tức nhưng ko thể làm gì được.
_ Đồ vôduyên.Con trai gì mà ko giúp thì thôi,lại còn đứng đó mà cười nữa.Phát ghét -nó lẩm bẩm một mình
_ Ghét đếnmức độ nào? - hắn nói
_ Ặ***.Mình nói nhỏ thế mà hắn cũng nghe à - nó nhìn sững hắn
_ Hừm -hắn lại cười.Nụ cười trời đánh
_ Lo màlàm bữa ăn khuya cho tôi đi,làm nhanh rồi còn về nữa - hắn nói xong thì bỏ mặcnó.Lên trên phòng khách,nằm ngủ thoải mái
_ Cáiđồ......cái đồ mắc dịch,trời đánh.Cái đồ thiên lôi,âm binh,âm tướng - nó rủathầm hắn.Còn hắn thì hả hê cười
_ Hà hàcon bé ngu si đần độn óc mít đầu to kia.Để xem nó làm thế nào mà mồm miệng khoatrương như thế - hắn cố ý huýt sáo thật to để chọc tức nó
_ Híc,chếtmình rồi.Mình nói hơi bị '' Lố '' nên giờ phải làm sao đây? - nó vẫn ngồi đấythan thở.Được một lúc ko thấy nó lên,hắn từ từ đi xuống thì thấy nó vẫn ngồiđấy vò đầu bức tóc.Trông cái mặt bí xị của nó mà hắn càng khoái trong lòng.Kobiết hắn là loại người gì nữa.
_ Hừm.Vôdụng thật - hắn trêu nó
_ Gì chứ
_ Con gáimà ko biết nấu nướng.Tỉ số khéo léo của nhóc chỉ là quả trứng gà tròn quay
_ Hừm tênđáng ghét,hắn tưởng hắn hơn mình chắc
_ Tránh rađể anh nấu cho xem.Xem rồi học hỏi anh ngen - hắn tiến lại phía nó,đẩy nó sangmột bên.Hắn nhanh chóng bắt tay vào công việc,tay hắn thật điêu luyện.Hơn cảchuyên nghiệp ấy chứ.Nó há hốc mồm,mắt ko chớp lấy một lần.
_ Tên này biết nấu thật sao trời - nó đứng tưởngtượng đến cảnh hắn chọc cho nó cháy quê cả mặt.Nó rùng mình.
_ Này -hắn gọi
_ Ơ hả gì?
_ Đứng đấymà mơ với mộng,lấy cái vá coi - tay hắn vẫn lắc chảo đều đều.
_ À ừ - nóchạy đi lấy rồi đưa cho hắn.Hắn nói là sẽ nấu ăn nhưng thực ra chỉ muốn hànhnó.Suốt lúc hắn nấu,toàn sai vặt hắn.Nào là lấy nước cho hắn uống vì hắnkhác,hắn còn biện mình là nếu hắn khác thì sẽ nấu thức ăn ko ngon.Nào là lấydao,lấy thớt,lấy dĩa,lấy chén bát,rồi còn bắt nó rửa rau,chém cá.Hầu hết hắnchỉ việc nấu thôi,còn tất cả công việc khác hắn đều sai nó
_ Cái tênnày ta trù cho mi giảm tuổi thọ,chết sớm cho ta đỡ phiền - vừa suy nghĩ vừa bầmthịt nên con dao lở trượt vào ngón tay của nó
_ Á - nókêu lên.Máu từ tay nó chảy ra
_ Đúng làvô dụng - hắn nói mà vẫn ko giúp nó lấy một cái
_ Hừ cáitên này.Chết đi là vừa - nó bỏ đồ đấy rồi chạy tới tủ thuốc.Băng bó vết thương
_ Cái condao chết bầm kia,cả mày cũng phản tao à - nó giận đỏ cả mặt
_ Băngxong rồi vào đây - giọng hắn cất lên làm tan biến dòng suy nghĩ của hắn.Nó lùlù chạy xuống
_ Bỏ hếtvào hộp,rồi đi về - hắn lau tay rồi đi lên,bỏ một mình nó bơ vơ trong bếp vớimột đống đồ ăn.
_ Hừm,tênnày đúng là ác ôn mà - nó tức lắm,ghét hắn đến đời sau vẫn chưa quên.Hắn đứngphía sau nó mỉm cười hài lòng
_Kaka,nhóc càng ngày càng ngoan.Ôsin của ta có khác - hắn vừa đi vừa cười nhưtên điên.Sau khi cho thức ăn vào hộp,nó phải xách ra xe.Hắn đã ngồi trong xe từthuở nào rồi,thấy nó.Thế mà hắn cũng vẫn ngồi lì,ko chịu đi xuống giúp nó.Thếlà 2 đứa về nhà,trả qua cả ngày bận rộn mệt mỏi với công việc.Hai đứa đều chìmvào giấc ngủ ngàn thu.
_Này - nó lẻn vào phòng,khẽ lay người hắn
_ Nói -hắn vẫn nằm lì ở trên giường
_ Dậy đihọc đi
_ Mệt.Muốn ngủ - bỗng nóđi xuốngbếp.Lấy hai cái nắp lên phòng hắn,nó mỉm cười đầy nham hiểm.Nó từ từ để hai cáinắp gần tai hắn,đập thật mạnh nó vào nhau.Âm thanh của nó làm điên đảo cả ngôi nhà
_ Ax,đứanào dám phá nhà anh vậy hả? - hắn ngồi dậy,mặt dữ như mặt hổ.Đôi mắt ngó quanh nhưngko có ai.Chỉ có mỗi nó,hắn trừng mắt nhìn nó
_ Hà hà,nhóc dám phágiấc ngủ của anh hả? - hắn cười
_ Tại.....tại cònphải đi học,mà anh ko chịudậy nên tui phải kêu bằng cách này thôi - nó nhắmtịt mắt lại,tư thế chuẩn bị chịu đòn củahắn.Hắn phì cười,nhẹ nhàng đi tới,xoa đầu nó
_ Hàhà,mỗi ngày,khi nào đi học nhóc cũng kêu anh bằng mỗi hình thức khác nhau nhé -hắn cười rồiđi vàotolet.Còn nó thì đỏ ửng cả mặt
_ Ơ tênnày ăn nhầm gì à?.Hôm nay sao hắn hiền thế - nó suy nghĩ rồi đi xuống trước,thấy nóđi qua,hắn liền gọi lại
_ Này
_ Gì hả?
_ Đi tớibàn bỏhết sách vở hôm nay học môn gì bỏ vào trong cặp cho anh
_ Híc,tênnày mới sáng đã sai vặt mình rồi - nó để cặp nó xuống,tiến lại bàn hắn
_ Oa,hắnlà tên cộc cằn kiêu căng chảnh chọe vậy mà bàn học ngăn nắp quá ta - nó bắt đầusếp xách vở rồi bỏ vào cặp cho hắn.Hắn đứng đó,vừa thay áo vừa mỉm cười hài lòng.
_ Xong rồi- nó quay lại cười
_ Xuống -hắn bỏ đi trước
_ Hừ tênnày,ko biết có tính người ko nữa đây - trên tay xách 2 cái cặp nặng chình chịchleo xuống.Cả 2 leo lên xe,rồi đi thẳng tới trường.Hắn thì vừa đi vừa bỏ tay vào túi quần,lại còn huýtsao,nhìn có vẻ yêu đời lắm.Còn nó thì phải lê la xách cái cặp nặng hơn tạ.Mặt nó nhăn phải biết,miệng thì lúc nàocũng bặm lại nhìn hắn.Trong đầu nó,bây giờ toàn lời nguyền đặc biệt giành riêngcho hắn thôi.Tới lớp,hắn và nó thấy cả bọn đang bu đông bu đỏ tại cái bảng.
_ Xê racoi - hắn vừa tới thì lại quát to.Cả bọn nghe giọng hắn,lại giải tán.Ko còn đứanào đứng 8 nữa.Hắn và nó từ từ đi lên xem
_ Thôngbáo : Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một bạn mới.
_ Hừm,tinthế này mà cũng bu như bu kiến - hắn nhếch mép cười rồi ung dung đi về chỗ.Nólại tiếp tục công việc,ì ạch đem cặp xuống chỗ hắn.
_ Phù,cóhai cái cặp mà làm mình mệt quá - nó ngồi thở phào nhẹ nhõm ở chỗ của nó
_ Này bạn- có một thằng con trai,nhìn thật là í ẹ gọi nó.Nó ngó quanh lớp
_ Ơ bạngọi tui hả? - nó nhìn thằng ấy
_ À ừ.Tuicó chút việc cần tìm bạn.Bạn ra đây với tui chút được ko? - Má thằng ấy bắt đầuđỏ lên
_ À ừ - nóvui vẻ đi cùng thằng con trai đó,mà biết đâu.Một cặp mắt,hình viên đạn to bựchản đang chằm chằm dõi theo nó,miệng mỉm cười đầy vẻ tức giận.Hắn định đuổitheo thì T đã nhanh chóng ngăn lại
_ Ấy,anh Lđi đâu đấy.Ngồi xuống đánh bài với bọn đệ này đi
_ Màytránh ra,tao có việc - hắn hất tay thằng T
_ Ê mày -thằng V kêu lại.Nó ko dám cản nên đành uất ức ở lại lớp
_ Conngười ta tâm sự tình tứ,mày bon chen làm cái quái gì? - thằng V cười.Hắn imlặng,ko nói gì.Chập sau cũng ùa theo cả bọn chơi bài.10p'' trôi qua,hắn thấy nóhí hửng mỉm cười,má hơi đỏ trông rất yêu.Trên tay còn cầm một hộp quà màuhồng.Dường như ai vừa tặng quà nó hay sao ấy.Từ lúc nó gặp thằng đó về,nó cứnhư người mất hồn,cứ ngồi chống tay lên cầm mơ mộng
_ Này - Kobiết hắn đã ngồi cạnh nó từ lúc nào
_ Ơ hả? -nó giật mình
_ Anh đóirồi,nhóc xuống mua bánh mì cho anh ăn đi
_ À ừ - nóvừa đi vừa hát
_ Hề hề -hắn cười,ko biết bây chừ.Trong đầu hắn đang toan tính điều gì mà thấy hắn cườitrông thật khủng khíp.
_ Này bồ -con Dương cũng bon chen đi theo hắn
_ Hả?
_ Tui thấyhình như anh Long thích bồ á
_Thích?.Thôi bồ ơi.Cái tên trời đánh cũng trúng đó mà thích tui á?.Tui bất hànhchưa đủ hay sao mà bồ còn nói thế - nó ngán hắn lắm rồi,lúc nào cũng thích saivặt nó thôi.Hắn làm nó phát chán.Nhìn cái mặt hắn là nó muốn miễn phí cho mấycú rồi.
Thế bồ nhường cho tuinhá - con Dương nheo mắt
_ Chớ tuicó là gì của hắn đâu mà nhường,cứ tự nhiên tấn công đi ha - nó đập vai con Dliên hồi như muốn thúc giục nó quen hắn nhanh nhanh để ngày nó tự do được rútngắn lại.Nó và con Dương tung tăng khuấy động cả cái cănteen.
_ Ê ê tụibây,học sinh mới vô trường kìa - Tiếng hét của thằng con trai làm bao nhiêu ánhmắt của hàng trăm hàng ngàn học sinh phải chăm chú vào trước cổng trường.Vớichiếc xe đua màu đỏ,một cô gái với đôi guốc màu hồng,khoác trên mình chiếc váymàu kem vani,tóc ngắn úp vào nhau,thêm chiếc cái có hình cái nơ màu hồn chấm trắng,trôngcô bé cứ như búp bê.Một vẻ đẹp của sự trẻ trung,thiếu nữ mà quyến rũ
_ Ê connhỏ đó là ai thế bồ? - nó vừa ăn vừa hỏi
_ Tui đâubiết đâu bà.Học sinh mới mà.Ê ê nó đi vô phòng học mình kìa - con Dương bỏ nóvu vơ một mình ở cănteen.Tính nó cũng hay tò mò nên cũng lén lên lớp xemluôn.Cả trư