- Hiện nay có rất nhiều Wap giả mạo KhoTruyenHay.Info, vì vậy các bạn hãy nhớ trang Wap đọc truyện tình yêu, truyện tình cảm, truyện ngắn online, tiểu thuyết tình yêu cập nhật miễn phí hay nhất tại KhoTruyenHay này nhé!
Thông Báo: Tên miền KhoTruyenHay.Info chính thức được sáp nhập vào địa chỉ cũ là KhoTruyenHay.Sextgem.Com vào ngày 18/08/2015. Hãy lưu lại địa chỉ KhoTruyenHay.Info để tiện việc truy cập nhé!
Các bạn hãy Click vào Tham Gia Nhóm của KhoTruyenHay.Info trên FaceBook để giao lưu cùng mọi người nhé!
Thông Báo: Admin vừa ra mắt trang Đọc Truyện Tình Yêu là KhoTruyenTeen.Mobi các bạn hãy truy cập vào đây để đọc nhiều truyện hay mới nhất nhé!
Truyện teen - Người Đàn Bà Bị Bán Full
Lan Lan bị sốt cao, mỏ vàng của anh có ma xuất hiện. Sáng ngày hôm Lan Lan nhập viện, anh nhận được điện thoại từ hầm mỏ gọi đến. Người công nhân ở hầm mỏ đó nói rằng nửa đêm có người nhìn thấy ma. Người nhìn thấy ma đó bị ma dọa cho chết khiếp, mãi đến tận khi gọi điện cho anh mà nạn nhân vẫn mê man bất tỉnh.
Anh cả nhận được điện thoại liền hốt hoảng ra khỏi nhà, có lẽ chuyện Lan Lan ốm nặng không phải anh cả không quan tâm mà là anh hoàn toàn không phát hiện cô ốm.
Lúc anh cả đến hầm mỏ, cái người gặp ma tối hôm trước đã tỉnh lại nhưng vẫn cứ ngồi ngơ ngơ ở trên giường như một người tâm thần. Mặc cho người khác hỏi cái gì anh ta cũng như chẳng nghe thấy, miệng cứ lẩm bẩm: -Á…có ma…có ma….
Người công nhân gặp phải ma có tên là Mã Tam Nhi, khoảng hai tám, hai chín tuổi, là một người rất chăm chỉ và thật thà. Mã Tam Nhi đã từng học nấu ăn, biết nấu nướng. Anh cả thấy anh ta hiền lành đáng tin nên mới nhận anh đến nấu ăn cho công nhân trong mỏ.
Hiện giờ đã có các thiết bị máy móc hiện đại nên chuyện đào vàng không cần phụ thuộc quá nhiều vào sức người nữa, thế nên anh cả cũng không cần tuyển quá nhiều nhân công. Nhưng giới đào vàng đều ngầm hiểu một quy luật bất thành văn đó là tất cả những công nhân trong hầm mỏ đều không phải là người bản địa, phần lớn đều là những người ở nơi khác đến làm thuê cho chủ, nói chung là dễ quản lí hơn so với người bản địa mà lại ít sinh chuyện nọ kia. Bởi vì nhân công ở hầm mỏ đều là người nơi khác đến, hơn nữa ai đã tiếp xúc với vàng đều khó mà tránh khỏi không nổi lòng tham. Vì vậy mà anh cả tôi vô cùng cẩn thận trong việc quản lí hầm mỏ. Anh đã vào thành mời đến năm anh vệ sinh cao lớn để trông coi kho, ban đêm còn sắp xếp người luân phiên tuần sát, canh phòng cẩn mật. Đến như vậy rồi mà anh còn chưa yên tâm, thế nên trước khi cưới Lan Lan, anh cả gần như chẳng bao giờ về nhà ngủ, cả ngày lẫn đêm cứ ở miết trong hầm mỏ chẳng chịu ra. Mãi sau khi lấy Lan Lan anh mới chịu về nhà ngủ.
Anh cả đào vàng hơn hai mươi năm nay rồi mà chưa từng xảy ra bất kì chuyện gì. Thế mà đột nhiên lại xảy ra chuyện này khiến cho người trong mỏ không khỏi bất an.
Người công nhân phát hiện ra Mã Tam Nhi sớm nhất nói rằng khoảng nửa đêm anh đến nhà vệ sinh bỗng nghe thấy có tiếng người hét thất thanh: “Á…có ma…..” rồi sau đó chẳng còn động tĩnh gì nữa. Sau đó anh ta phát hiện ra Mã Tam Nhi nằm bất tỉnh nhân sự trong nhà vệ sinh liền vội vàng cõng anh ta về phòng ở. Do chuyện xảy ra lúc nửa đêm nên không dám kinh động đến anh cả, đợi khi trời sáng mới gọi điện báo cho anh biết.
Anh cả lúc đó lập tức cho người đưa Mã Tam Nhi vào bệnh viện huyện kiểm tra rồi cho gọi vệ sĩ tuần tra đêm qua đến hỏi rõ tình hình. Thế nhưng những bảo vệ trực ban tối đó nói nửa đêm họ vẫn tuần tra như bình thường nhưng không phát hiện có dấu hiệu gì khác thường.
Nhà ăn với phòng ở của nhân công hầm mỏ được xây dựng thành một hàng dọc, nhà vệ sinh nằm ở bên hông dãy phòng ở, trước mặt dãy phòng ở là hầm mỏ đang khai thác, phía sau là ngôi mộ đá đã chôn vùi xác chết của hàng nghìn kẻ đào vàng. Trên hầm mỏ chỉ có một mình anh cả tôi biết chuyện ngôi mộ đá. Anh không hề kể bí mật về ngôi mộ đá cho bất kì ai vì sợ họ nghe xong sẽ hoang mang lo sợ.
Hơn hai mươi năm trước, anh cả đã làm trái lời bố, cố chấp khai thác mỏ vàng bên cạnh ngôi mộ đá. Anh chuyên đi tìm những tảng đá nằm ở những nơi có giấu vết khai thác. Sau khi khai công không lâu đã tìm được vàng, chứng thực được phán đoán của anh là không nhầm. Anh cả không biết bí quyết bắt mạch vàng nhưng anh là người biết dùng cái đầu để suy nghĩ. Anh đã phân tích câu chuyện mà bố kể về ngôi mộ đá, cho rằng nơi đây là nơi mà quan phủ cho khai thác vàng trên quy mô lớn, như vậy chứng tỏ nơi này có hàm lượng vàng cao và diện tích mỏ chứa vàng rất lớn. Mà việc đào vàng bị dừng lại do vụ thảm sát đó, điều này cho thấy mỏ vàng này vẫn chưa bị khai thác hết.
Xuất phát từ sự phán đoán thông minh này, hơn hai mươi năm nay anh cả luôn khai thác vàng xung quanh khu vực có Ngôi mộ đá nhưng không hề động chạm đến ngôi mộ đá. Anh nhớ rất kĩ những điều mà bố đã nói, ai động vào ngôi mộ của hàng ngàn linh hồn bất hạnh đó sẽ gặp đại họa.
Thế nhưng sau nhiều năm không ngừng khai thác, anh cả phát hiện ra rằng lượng vàng ở xung quanh ngôi mộ đá ngày càng ít đi, những hạt vàng đãi được cũng nhỏ như hạt cát, chẳng đủ để trả chi phí khai thác. Anh biết rằng công cuộc khai thác đã đi vào bế tắc, nếu cứ tiếp tục khai thác ở đây thì chỉ có thể tiến hành khai thác tiếp vào trong Ngôi mộ đá.
Anh cả liền lấy một hòn đá ở ngôi mộ đá về kiểm tra, hàm lượng vàng chứa trong đá ở ngôi mộ đá cao đến mức kì lạ. Bản thân anh đã khai thác ở xung quanh ngần ấy năm rồi mà chưa từng thấy nơi nào có hàm lượng vàng cao đến vậy. Vì vậy anh cả tôi đã quyết định từ bỏ việc khai thác vàng xung quanh ngôi mộ đá, chuẩn bị tiến hành khai thác thẳng vào Ngôi mộ đá này.
Đúng lúc ấy thì xảy ra chuyện Mã Tam Nhi gặp ma. Mặc dù chưa phát hiện ra chân tướng của sự việc nhưng trong lòng anh cả rất bất an. Anh nghi ngờ rằng những oan hồn trong Ngôi mộ đá đã dùng phương pháp này để cảnh cáo anh.Chươn 10 :Trừ Ma Cái tin Mã Tam Nhi nửa đêm gặp ma chẳng mấy chốc đã truyền đi khắp khu hầm mỏ. Hơn một trăm công nhân ban ngày làm việc vất vả, đến tối vẫn tụ tập lại bán tán xôn xao. Có người nói Mã Tam Nhi vì nhát gan nên mới bị ảo giác, con ma đó chẳng qua chỉ là do trí tưởng tượng của anh ta tạo ra mà thôi. Có người lại nói anh ta mắc chứng mộng du, mà người mộng du ban đêm ra ngoài để làm gì cũng không biết. Đương nhiên cũng có người tin là Mã Tam Nhi đã gặp ma thật sự. Bọn họ còn lấy rất nhiều ví dụ người nhà mình gặp ma như thế nào để chứng minh cho mọi người thấy rằng trên đời thật sự có ma quỷ.
Xảy ra chuyện này, anh cả tôi chẳng còn tâm trí nào mà về nhà. Anh triệu tập một cuộc họp với các công nhân hầm mỏ, nói trái với suy nghĩ của mình là trên đời không có ma quỷ, còn đặc biệt đưa ra những bản báo cáo, kiểm tra của bác sĩ đã khám bệnh cho Mã Tam Nhi cho mọi người xem. Sau đó, anh đã cẩn thận dặn dò các vệ sĩ phải làm tốt nhiệm vụ canh gác, thậm chí còn tăng cường thêm nhân lực đi tuần tra khắp khu hầm mỏ. Anh không muốn chuyện này sẽ khiến cho các công nhân của mình trở nên hoảng loạn.
Lúc tôi gọi điện từ huyện về báo cho anh cả Lan Lan lâm bệnh nặng, anh cả đang bận rộn sắp xếp, tăng cường canh phòng ở khu hầm mỏ, anh nói mình bận thật sự không phải là nói dối. Đối với anh cả, mỏ vàng chính là hi vọng sống còn của anh, thậm chí nó còn quan trọng hơn cả mạng sống của anh! Hầm mỏ xảy ra chuyện đương nhiên anh chẳng còn tâm trí nào mà lo cho Lan Lan được.
Mấy ngày sau đó, tối nào anh cả cũng đích thân đi lòng vòng xung quanh kiểm tra nhưng chẳng hề xảy ra chuyện gì. Anh cả nghĩ rằng lâu dần chuyện Mã Tam Nhi gặp ma sẽ từ từ lắng xuống.
Một tuần trôi qua, mọi chuyện trên hầm mỏ rất bình yên, mọi người cũng bớt căng thẳng với chuyện ma quỷ. Anh cả sau nhiều ngày trầm ngâm suy nghĩ đã quyết định dừng việc khai thác ở xung quanh mỏ quặng để chuẩn bị bắt tay khai thác Ngôi mộ đá đằng sau khu nhà ở của công nhân. Anh định sau khi khai thác xong Ngôi mộ đá sẽ đóng cửa mỏ vàng của mình rồi chuyển sang làm kinh doanh.
Một ngày trước khi bắt tay vào khai thác Ngôi mộ đá, anh cả đã đặc biệt tổ chức một lễ động thổ rất long trọng. Chỉ có điều khác với mọi khi, lần động thổ này không mời các vị lãnh đạo đến cắt băng khánh thành, cũng chẳng mời khách mời đến tham dự, chỉ đặt mấy chục bàn đồ lễ trên một bãi đất trống rồi châm hương nghi ngút. Những nghi thức này chẳng còn lạ lẫm gì đối với những công nhân ở đây nhưng long trọng như lần này thì đây vẫn là lần đầu tiên họ được nhìn thấy.
Anh cả đứng trước đội ngũ nhân công, nhìn thấy bọn họ đang ghé tai nhau xì xào cái gì đó, anh liền ho hắng vài cái, ánh mắt sắc lạnh nhìn họ. Mọi người ai nấy đều cảm thấy lễ động thổ lần này vừa kì lạ vừa bí ẩn.
Anh cả dõng dạc tuyên bố trước mặt mọi người: -Để đảm bảo lần này sẽ khai thác thành công, hôm nay chúng ta làm lễ cầu xin trời cao bảo vệ cho các anh em chúng ta được bình an!
Anh yêu cầu tất cả các công nhân cùng quỳ xuống bái lễ Ngôi mộ cổ với anh. Sau khi dập đầu bốn cái, mấy người vệ sĩ liền ôm một dây pháo hàng vạn quả ra, châm lửa đốt. Tiếng pháo nổ ầm vang bầu trời, tiếng động vang dội vọng lại từ những quả núi xung quanh, khói hương nghi ngút bao trùm Ngôi mộ đá, cả khu hầm mỏ như bị bao trùm trong làn khói.
Trong tất cả những người có mặt ở hầm mỏ, chỉ có anh cả biết rõ chân tướng sự việc, cũng chỉ có một mình anh biết được nơi chuẩn bị khai thác vàng được gọi là Ngôi mộ đá, trong đó đã vùi thây của hàng nghìn oan hồn. Hôm nay anh làm lễ bái tế ở đây chẳng qua là vì những người đã khuất đó. Anh cả muốn thông qua nghi thức này để an ủi những vong hồ tội nghiệp và khẩn cầu họ hãy tha thứ cho sự bất kính của mình, đồng thời cầu xin ông trời hãy bảo vệ cho anh.
Nhưng cả trăm người công nhân kia không ai biết rõ sự thực. Trong mắt của họ, cái mỏ quặng mà mình sắp phải khai thác chính là một đống đá lớn. Bọn họ chỉ biết rằng trong đống đá ấy có chứa những hạt vàng óng ánh, làm sao họ biết được rằng trong cái đống đá ấy lại chính là một nghĩa địa đầy xương trắng?
Sau khi tiến hành nghi thức động thổ xong, anh cả liền sắp xếp cho công nhân một bữa ăn trưa và ăn tối thịnh soạn. Cả hai bữa ăn đều có rượu thịt ngon lành. Anh cả muốn để cho những người công nhân ăn uống no đủ, tinh thần sảng khoái để chuẩn bị sức lực cho công việc khai thác mỏ ngày hôm sau.
Khi màn đêm bao trùm, cả khu hầm mỏ đã náo nhiệt suốt cả ngày như chìm vào trong yên tĩnh. Những người công nhân tụ tập bàn tán chuyện ban ngày. Bản thân họ cũng cảm thấy hành động của ông chủ mình hôm nay có vẻ lạ kì.
Do có rất nhiều người đã uống rượu, không ít người tham lam đã uống tới say mèm, thế nên những gian phòng sau một hồi xôn xao đều lần lượt tắt đèn. Chưa đến chín giờ tối bọn họ đều đã chìm vào giấc mộng. Cả khu hầm mỏ chẳng mấy chốc đã bị gió đêm bao trùm.
Màn đêm trong núi rất lãnh léo. Dưới những vì sao nhấp nhánh trên bầu trời, anh cả dẫn theo hai công nhân trực đêm đi một vòng quanh hầm mỏ rồi quay trở lại văn phòng. Văn phòng của anh được đặt ở giữa, hai bên đều là phòng ở của công nhân. Từ trong văn phòng của anh có thể nhìn ra Ngôi mộ đá thông qua cánh cửa sổ phía sau. Ngôi mộ đá rất nhiều năm về trước chỉ là một cái hang động bị thuốc nổ đánh sập, trải qua gần trăm năm bị mưa dập gió vùi giờ đã trở thành một ngọn núi thấp được hình thành từ những tảng đá xếp chồng lên nhau. Từ những khe hở giữa những tảng đá trên Ngôi mộ đá đó, không biết từ khi nào đã mọc lên những nhành cỏ dại lơ thơ. Những người không biết rõ thực hư của câu chuyện này rất khó nhìn ra “bộ mặt thật” của nó, lại càng không thể nào biết được câu chuyện thảm khốc ở nơi đây năm nào.
Văn phòng của anh cả là một căn phòng khép kín, bên ngoài là một phòng làm việc, bên trong là phòng ngủ, có lẽ bởi vì có quá nhiều chuyện giấu kín ở trong lòng nên anh cả nằm mãi mà không sao ngủ được. Nửa đêm, anh cầm theo một ngọn đèn rồi dẫn người đi tuần sát một vòng. Xung quanh hầm mỏ mọi thứ vẫn bình thường, không hề có vấn đề gì xảy ra. Thấy thế anh liền quay về phòng mình.
Một người lúc bình tĩnh lại thường liên tưởng đến rất nhiều vấn đề. Nhớ đến những chuyện đã xảy ra, những vấn đề trong hiện tại và những vấn đề có thể xảy ra trong tương lai, anh cả chỉ lo lắng cho cái mỏ vàng của mình. Mỏ vàng chính là sinh mệnh của anh, chỉ khi nhìn thấy những hạt vàng lấp lánh được lấy ra từ những tảng đá anh mới cảm nhận được sự tồn tại của mình.Thứ cảm giác này hơn hai mươi năm nay chỉ như một giấc mơ. Thế nhưng vì người mà phụ nữ mà anh yêu thương, anh đã hạ quyết tâm sẽ thực hiện giấc mơ này cho bằng được. Anh cật lực khai thác hầm mỏ, khi anh thuận lợi đào được một thùng vàng đầu tiên, trong lòng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc và hi vọng với tương lai hạnh phúc thì cũng là lúc anh hay tin Linh Nhi mà anh yêu thương đã chết và giấc mơ đó trong phút chốc đã trở thành nỗi uất ức và đau đớn tột cùng của anh.
Sau đó, vụ tai nạn ấy không chỉ phế đi một chân của anh mà còn cướp đi “báu vật đàn ông” của anh, biến anh thành một thằng đàn ông không hoàn chỉnh, không thể nào trở thành một người đàn ông chân chính!
Phần lớn những người đàn ông nếu gặp phải hoàn cảnh của anh sẽ khó mà có dũng khí để sống tiếp. Tuy nhiên, anh tôi không hề làm như vậy, anh không những cắn chặt răng, đè nén nỗi đau đớn xuống để sống tiếp mà còn sống rất kiên cường và đầy nghị lực. Việc anh biến mình trở thành một người đàn ông khai thác vàng thành công nhất trong thôn Kim Gia này chính là một minh chứng hùng hồn cho sự dũng cảm của anh. Cũng chính bởi vì vậy mà anh cả coi mỏ vàng chính là sinh mệnh của mình, chỉ có khi ở trên mỏ anh mới cảm thấy bản thân mình đang tồn tại thực sự, cũng chỉ có những hạt vàng lấp lánh mới có thể chứng minh được giá trị của anh trong mắt mọi người.
Nhiều năm mài dũa đã khiến cho anh hiểu ra được một chân lí, chỉ cần có khả năng thì tuyệt đối không từ bỏ bất kì cơ hội nào. Trước mắt, mỏ quặng mà anh đã kinh doanh hơn hai mươi năm nay đã cạn kiệt, chỉ còn lại ngọn núi mà bố mình gọi là Ngôi mộ đá là chưa khai thác. Anh biết rõ đây là một vùng đất cấm, nhưng anh không cam tâm dừng tay tại đây.
Càng nghĩ càng rắc rối, nhưng càng nghĩ anh càng kiên định với niềm tin của mình. Nghĩ đến chuyện ngày mai sẽ bắt tay vào việc khai quật thi thể của hàng nghìn oan hồn, anh cả lại cảm thấy máu trong người dồn hết lên đầu. Anh đã âm thầm có sự sắp đặt sẵn sàng đối với những linh hòn chết thảm đó. Anh định sau khi đào được xương cốt của họ lên sẽ bỏ tiền ra xây dựng cho họ một lăng mộ trên quy mô lớn, để cho thi thể của họ được lần nữa nhìn thấy ánh sáng mặt trời, để cho những oan hồn ấy được lên trời yên nghỉ. Anh nghĩ, bản thân mình làm như vậy sẽ được những người đã khuất cảm thông. Anh không cố ý kinh động đến họ mà là làm việc tốt cho họ. Nghĩ như vậy anh cả lại cảm thấy yên lòng hơn, nỗi đắn đo trong lòng cũng từ từ tan biến.
Đang thất thần nghĩ ngợi thì đột nhiên bên tai anh vang lên tiếng thét kinh hãi. Anh cả nghĩ rằng mình nghe nhầm nên xuống giường đi ra ngoài cửa sổ, mở cửa sổ ra và lắng tai nghe ngóng. Lần này thì anh nghe thấy rõ ràng hơn. Anh nghe thấy loáng thoáng có tiếng khóc than vọng lại trong đêm đen, tiếng khóc ấy chẳng phải của đàn ông cũng chẳng phải của đàn bà, nghe có vẻ rất chói tai.
Tiếng chuông cảnh giác trong anh lập tức réo vang, tim anh đập thình thịch liên hồi….bởi vì tiếng khóc ma quái ấy vọng lại từ Ngôi mộ đá phía sau dãy nhà.
Từ nhỏ anh cả đã chẳng phải là người nhát gan nhưng trong lúc này lại nghe thấy tiếng khóc gào phát ra từ Ngôi mộ đá khiến cho anh bất chợt sởn da gà.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp, mấy người tuần tra đêm nghe thấy tiếng khóc kì quái này liền chạy lại báo cáo với anh.
Anh cả một tay xách đèn một tay cầm con mã tấu chạy thẳng ra khỏi phòng.
-Ông…ông chủ Kim….Kim….đằng sau hình như có tiếng gào khóc, chúng tôi vừa nãy có qua xem thì chẳng thấy gì. Thế mà vừa về đến đây lại thấy có tiếng khóc….Âm thanh ấy…..có vẻ như không phải của con người!- một người tuần tra lắp bắp nói, trông có vẻ đã sợ mất hồn rồi.
Mặc dù trong lòng đã cảm thấy ớn lạnh nhưng anh cả vẫn cố không thể hiện ra ngoài. Anh biết thái độ của anh có thể gây ảnh hưởng đến tâm trạng của công nhân, do vậy anh cố điềm tĩnh nói: -Đừng nói bậy, không phải tiếng người khóc thì là cái gì chứ hả?
-Có….có phải…là ….. ma không nhỉ?- một người khác khẽ lắp bắp.
Anh cả vừa đóng cửa vừa an ủi họ: -Các cậu chớ có nghĩ bậy, đang yên đang lành ma quỷ ở đâu ra chứ? Đi, chúng ta cùng đi xem xem, biết đâu hôm nay có anh chàng nào uống say nên chạy ra ngoài làm loạn rồi!
Nghe anh cả nói vậy, mấy người trực đêm đã bớt sợ hãi. Mỗi người họ đều cầm một cây gậy trên tay, lấy hết dũng khí đi theo anh cả ra phía sau dãy nhà ở. Đúng lúc ấy, mấy người bảo vệ trực ban nghe thấy tiếng khóc lóc cũng chạy đến. Bọn họ cùng anh cả lần mò trong bóng đêm, đi về phía có tiếng khóc phát ra.
Tiếng khóc phát ra từ Ngôi mộ đá thế nhưng khi bọn họ đến gần đó thì tiếng khóc chợt ngưng bặt, Ngôi mộ đá trước mặt chìm vào màn đêm đen sì và sự tĩnh mịch chết chóc. Tiếng lá cây xào xạc trong gió đêm thỉnh thoảng truyền đến tai khiến cho ngay cả những người dũng cảm nhất cũng phải nổi gai ốc. Mấy anh chàng công nhân đi theo sau cũng sợ hãi đến mức run lẩy bẩy.
Đi vòng quanh Ngôi mộ đá một vòng, kiểm tra trên dưới, trong ngoài mà họ vẫn không phát hiện ra cái gì. Đang định quay về thì tiếng khóc đột nhiên lại vang lên, tiếng khóc chói tai văng vẳng lúc gần lúc xa, lúc thì nghe như ở bên trái, lúc lại thấy hình như ở bên phải. Anh cả dẫn toán người lúc đi lên, lúc đi xuống, lúc sang trái, lúc sang phải….đi đi lại lại một hồi lâu mà vẫn chẳng biết tiếng khóc lóc phát ra từ đâu….
-Ông…ông chủ Kim, ông thử nghe kĩ xem…tiếng khóc ấy hình như phát ra từ đống đá này đấy!- một người run rẩy nói với anh cả.
Anh cả tôi xua xua tay, mọi người lập tức nín thở, ai nấy ngậm chặt miệng không dám ừ hử. Anh cả áp tai vào đám đá nghe ngóng nhưng thật kì lạ, tiếng khóc ấy chợt im bặt.
-Ông chủ Kim….liệu ở đây có phải có ma không?- một giọng nói run run cất lên, lần này anh ta càng run rẩy khiếp hơn.
-Có cái đầu mày ấy! Còn nói năng bậy bạ nữa thì biến hết cho tao!- hơn hai mươi năm nay đây là lần đầu tiên anh cả nổi nóng với công nhân, lại còn văng tục nữa.
Không có ai dám lên tiếng nữa, bọn họ thậm chí còn không dám thở mạnh, chỉ rụt rè, khúm núm theo sau lưng anh cả. Anh cả ngồi xổm xuống đất nghe ngóng hồi lâu, tiếng khóc dường như lại đột nhiên biến mất.
-Không còn chuyện gì nữa, mọi người đến văn phòng của tôi đi!- anh cả đứng dậy nói.
Về đến văn phòng, anh cả phát cho mỗi người một bao thuốc Trung Hoa rồi nhìn họ chăm chú nói: -Các anh em, nếu như tôi không đoán sai thì tối nay có người cố ý làm loạn, cố ý bày trò ma quỷ để dọa nạt chúng ta. Mục đích của chúng chính là gây hoang mang trong lòng các anh em ta, khiến cho chúng ta không thể làm việc bình thường được. Vì vậy chuyện xảy ra đêm nay các anh em chớ nói ra ngoài, kể từ ngày mai chúng ta sẽ tăng cường người trực đêm, nhất định phải tóm cổ tên khốn kiếp giả dạng ma quỷ này! Giờ trời sắp sáng rồi, mọi người về đơn vị của mình hết đi!
Người Đàn Bà Bị Bán - Chương 11
ÁC MỘNG TIẾP DIỄN
Đạo sĩ Trương bày cách cho anh cả. Ông ta bảo anh cả cho lập một bia đá trước Ngôi mộ đá kia, trên bia đá có viết “Trấn Quỷ Thạch”, trước khi chôn bia đá phải đặt xuống dưới vài nghìn miếng hoàng phù rồi đích thân khắc những
Anh cả nhận được điện thoại liền hốt hoảng ra khỏi nhà, có lẽ chuyện Lan Lan ốm nặng không phải anh cả không quan tâm mà là anh hoàn toàn không phát hiện cô ốm.
Lúc anh cả đến hầm mỏ, cái người gặp ma tối hôm trước đã tỉnh lại nhưng vẫn cứ ngồi ngơ ngơ ở trên giường như một người tâm thần. Mặc cho người khác hỏi cái gì anh ta cũng như chẳng nghe thấy, miệng cứ lẩm bẩm: -Á…có ma…có ma….
Người công nhân gặp phải ma có tên là Mã Tam Nhi, khoảng hai tám, hai chín tuổi, là một người rất chăm chỉ và thật thà. Mã Tam Nhi đã từng học nấu ăn, biết nấu nướng. Anh cả thấy anh ta hiền lành đáng tin nên mới nhận anh đến nấu ăn cho công nhân trong mỏ.
Hiện giờ đã có các thiết bị máy móc hiện đại nên chuyện đào vàng không cần phụ thuộc quá nhiều vào sức người nữa, thế nên anh cả cũng không cần tuyển quá nhiều nhân công. Nhưng giới đào vàng đều ngầm hiểu một quy luật bất thành văn đó là tất cả những công nhân trong hầm mỏ đều không phải là người bản địa, phần lớn đều là những người ở nơi khác đến làm thuê cho chủ, nói chung là dễ quản lí hơn so với người bản địa mà lại ít sinh chuyện nọ kia. Bởi vì nhân công ở hầm mỏ đều là người nơi khác đến, hơn nữa ai đã tiếp xúc với vàng đều khó mà tránh khỏi không nổi lòng tham. Vì vậy mà anh cả tôi vô cùng cẩn thận trong việc quản lí hầm mỏ. Anh đã vào thành mời đến năm anh vệ sinh cao lớn để trông coi kho, ban đêm còn sắp xếp người luân phiên tuần sát, canh phòng cẩn mật. Đến như vậy rồi mà anh còn chưa yên tâm, thế nên trước khi cưới Lan Lan, anh cả gần như chẳng bao giờ về nhà ngủ, cả ngày lẫn đêm cứ ở miết trong hầm mỏ chẳng chịu ra. Mãi sau khi lấy Lan Lan anh mới chịu về nhà ngủ.
Anh cả đào vàng hơn hai mươi năm nay rồi mà chưa từng xảy ra bất kì chuyện gì. Thế mà đột nhiên lại xảy ra chuyện này khiến cho người trong mỏ không khỏi bất an.
Người công nhân phát hiện ra Mã Tam Nhi sớm nhất nói rằng khoảng nửa đêm anh đến nhà vệ sinh bỗng nghe thấy có tiếng người hét thất thanh: “Á…có ma…..” rồi sau đó chẳng còn động tĩnh gì nữa. Sau đó anh ta phát hiện ra Mã Tam Nhi nằm bất tỉnh nhân sự trong nhà vệ sinh liền vội vàng cõng anh ta về phòng ở. Do chuyện xảy ra lúc nửa đêm nên không dám kinh động đến anh cả, đợi khi trời sáng mới gọi điện báo cho anh biết.
Anh cả lúc đó lập tức cho người đưa Mã Tam Nhi vào bệnh viện huyện kiểm tra rồi cho gọi vệ sĩ tuần tra đêm qua đến hỏi rõ tình hình. Thế nhưng những bảo vệ trực ban tối đó nói nửa đêm họ vẫn tuần tra như bình thường nhưng không phát hiện có dấu hiệu gì khác thường.
Nhà ăn với phòng ở của nhân công hầm mỏ được xây dựng thành một hàng dọc, nhà vệ sinh nằm ở bên hông dãy phòng ở, trước mặt dãy phòng ở là hầm mỏ đang khai thác, phía sau là ngôi mộ đá đã chôn vùi xác chết của hàng nghìn kẻ đào vàng. Trên hầm mỏ chỉ có một mình anh cả tôi biết chuyện ngôi mộ đá. Anh không hề kể bí mật về ngôi mộ đá cho bất kì ai vì sợ họ nghe xong sẽ hoang mang lo sợ.
Hơn hai mươi năm trước, anh cả đã làm trái lời bố, cố chấp khai thác mỏ vàng bên cạnh ngôi mộ đá. Anh chuyên đi tìm những tảng đá nằm ở những nơi có giấu vết khai thác. Sau khi khai công không lâu đã tìm được vàng, chứng thực được phán đoán của anh là không nhầm. Anh cả không biết bí quyết bắt mạch vàng nhưng anh là người biết dùng cái đầu để suy nghĩ. Anh đã phân tích câu chuyện mà bố kể về ngôi mộ đá, cho rằng nơi đây là nơi mà quan phủ cho khai thác vàng trên quy mô lớn, như vậy chứng tỏ nơi này có hàm lượng vàng cao và diện tích mỏ chứa vàng rất lớn. Mà việc đào vàng bị dừng lại do vụ thảm sát đó, điều này cho thấy mỏ vàng này vẫn chưa bị khai thác hết.
Xuất phát từ sự phán đoán thông minh này, hơn hai mươi năm nay anh cả luôn khai thác vàng xung quanh khu vực có Ngôi mộ đá nhưng không hề động chạm đến ngôi mộ đá. Anh nhớ rất kĩ những điều mà bố đã nói, ai động vào ngôi mộ của hàng ngàn linh hồn bất hạnh đó sẽ gặp đại họa.
Thế nhưng sau nhiều năm không ngừng khai thác, anh cả phát hiện ra rằng lượng vàng ở xung quanh ngôi mộ đá ngày càng ít đi, những hạt vàng đãi được cũng nhỏ như hạt cát, chẳng đủ để trả chi phí khai thác. Anh biết rằng công cuộc khai thác đã đi vào bế tắc, nếu cứ tiếp tục khai thác ở đây thì chỉ có thể tiến hành khai thác tiếp vào trong Ngôi mộ đá.
Anh cả liền lấy một hòn đá ở ngôi mộ đá về kiểm tra, hàm lượng vàng chứa trong đá ở ngôi mộ đá cao đến mức kì lạ. Bản thân anh đã khai thác ở xung quanh ngần ấy năm rồi mà chưa từng thấy nơi nào có hàm lượng vàng cao đến vậy. Vì vậy anh cả tôi đã quyết định từ bỏ việc khai thác vàng xung quanh ngôi mộ đá, chuẩn bị tiến hành khai thác thẳng vào Ngôi mộ đá này.
Đúng lúc ấy thì xảy ra chuyện Mã Tam Nhi gặp ma. Mặc dù chưa phát hiện ra chân tướng của sự việc nhưng trong lòng anh cả rất bất an. Anh nghi ngờ rằng những oan hồn trong Ngôi mộ đá đã dùng phương pháp này để cảnh cáo anh.Chươn 10 :Trừ Ma Cái tin Mã Tam Nhi nửa đêm gặp ma chẳng mấy chốc đã truyền đi khắp khu hầm mỏ. Hơn một trăm công nhân ban ngày làm việc vất vả, đến tối vẫn tụ tập lại bán tán xôn xao. Có người nói Mã Tam Nhi vì nhát gan nên mới bị ảo giác, con ma đó chẳng qua chỉ là do trí tưởng tượng của anh ta tạo ra mà thôi. Có người lại nói anh ta mắc chứng mộng du, mà người mộng du ban đêm ra ngoài để làm gì cũng không biết. Đương nhiên cũng có người tin là Mã Tam Nhi đã gặp ma thật sự. Bọn họ còn lấy rất nhiều ví dụ người nhà mình gặp ma như thế nào để chứng minh cho mọi người thấy rằng trên đời thật sự có ma quỷ.
Xảy ra chuyện này, anh cả tôi chẳng còn tâm trí nào mà về nhà. Anh triệu tập một cuộc họp với các công nhân hầm mỏ, nói trái với suy nghĩ của mình là trên đời không có ma quỷ, còn đặc biệt đưa ra những bản báo cáo, kiểm tra của bác sĩ đã khám bệnh cho Mã Tam Nhi cho mọi người xem. Sau đó, anh đã cẩn thận dặn dò các vệ sĩ phải làm tốt nhiệm vụ canh gác, thậm chí còn tăng cường thêm nhân lực đi tuần tra khắp khu hầm mỏ. Anh không muốn chuyện này sẽ khiến cho các công nhân của mình trở nên hoảng loạn.
Lúc tôi gọi điện từ huyện về báo cho anh cả Lan Lan lâm bệnh nặng, anh cả đang bận rộn sắp xếp, tăng cường canh phòng ở khu hầm mỏ, anh nói mình bận thật sự không phải là nói dối. Đối với anh cả, mỏ vàng chính là hi vọng sống còn của anh, thậm chí nó còn quan trọng hơn cả mạng sống của anh! Hầm mỏ xảy ra chuyện đương nhiên anh chẳng còn tâm trí nào mà lo cho Lan Lan được.
Mấy ngày sau đó, tối nào anh cả cũng đích thân đi lòng vòng xung quanh kiểm tra nhưng chẳng hề xảy ra chuyện gì. Anh cả nghĩ rằng lâu dần chuyện Mã Tam Nhi gặp ma sẽ từ từ lắng xuống.
Một tuần trôi qua, mọi chuyện trên hầm mỏ rất bình yên, mọi người cũng bớt căng thẳng với chuyện ma quỷ. Anh cả sau nhiều ngày trầm ngâm suy nghĩ đã quyết định dừng việc khai thác ở xung quanh mỏ quặng để chuẩn bị bắt tay khai thác Ngôi mộ đá đằng sau khu nhà ở của công nhân. Anh định sau khi khai thác xong Ngôi mộ đá sẽ đóng cửa mỏ vàng của mình rồi chuyển sang làm kinh doanh.
Một ngày trước khi bắt tay vào khai thác Ngôi mộ đá, anh cả đã đặc biệt tổ chức một lễ động thổ rất long trọng. Chỉ có điều khác với mọi khi, lần động thổ này không mời các vị lãnh đạo đến cắt băng khánh thành, cũng chẳng mời khách mời đến tham dự, chỉ đặt mấy chục bàn đồ lễ trên một bãi đất trống rồi châm hương nghi ngút. Những nghi thức này chẳng còn lạ lẫm gì đối với những công nhân ở đây nhưng long trọng như lần này thì đây vẫn là lần đầu tiên họ được nhìn thấy.
Anh cả đứng trước đội ngũ nhân công, nhìn thấy bọn họ đang ghé tai nhau xì xào cái gì đó, anh liền ho hắng vài cái, ánh mắt sắc lạnh nhìn họ. Mọi người ai nấy đều cảm thấy lễ động thổ lần này vừa kì lạ vừa bí ẩn.
Anh cả dõng dạc tuyên bố trước mặt mọi người: -Để đảm bảo lần này sẽ khai thác thành công, hôm nay chúng ta làm lễ cầu xin trời cao bảo vệ cho các anh em chúng ta được bình an!
Anh yêu cầu tất cả các công nhân cùng quỳ xuống bái lễ Ngôi mộ cổ với anh. Sau khi dập đầu bốn cái, mấy người vệ sĩ liền ôm một dây pháo hàng vạn quả ra, châm lửa đốt. Tiếng pháo nổ ầm vang bầu trời, tiếng động vang dội vọng lại từ những quả núi xung quanh, khói hương nghi ngút bao trùm Ngôi mộ đá, cả khu hầm mỏ như bị bao trùm trong làn khói.
Trong tất cả những người có mặt ở hầm mỏ, chỉ có anh cả biết rõ chân tướng sự việc, cũng chỉ có một mình anh biết được nơi chuẩn bị khai thác vàng được gọi là Ngôi mộ đá, trong đó đã vùi thây của hàng nghìn oan hồn. Hôm nay anh làm lễ bái tế ở đây chẳng qua là vì những người đã khuất đó. Anh cả muốn thông qua nghi thức này để an ủi những vong hồ tội nghiệp và khẩn cầu họ hãy tha thứ cho sự bất kính của mình, đồng thời cầu xin ông trời hãy bảo vệ cho anh.
Nhưng cả trăm người công nhân kia không ai biết rõ sự thực. Trong mắt của họ, cái mỏ quặng mà mình sắp phải khai thác chính là một đống đá lớn. Bọn họ chỉ biết rằng trong đống đá ấy có chứa những hạt vàng óng ánh, làm sao họ biết được rằng trong cái đống đá ấy lại chính là một nghĩa địa đầy xương trắng?
Sau khi tiến hành nghi thức động thổ xong, anh cả liền sắp xếp cho công nhân một bữa ăn trưa và ăn tối thịnh soạn. Cả hai bữa ăn đều có rượu thịt ngon lành. Anh cả muốn để cho những người công nhân ăn uống no đủ, tinh thần sảng khoái để chuẩn bị sức lực cho công việc khai thác mỏ ngày hôm sau.
Khi màn đêm bao trùm, cả khu hầm mỏ đã náo nhiệt suốt cả ngày như chìm vào trong yên tĩnh. Những người công nhân tụ tập bàn tán chuyện ban ngày. Bản thân họ cũng cảm thấy hành động của ông chủ mình hôm nay có vẻ lạ kì.
Do có rất nhiều người đã uống rượu, không ít người tham lam đã uống tới say mèm, thế nên những gian phòng sau một hồi xôn xao đều lần lượt tắt đèn. Chưa đến chín giờ tối bọn họ đều đã chìm vào giấc mộng. Cả khu hầm mỏ chẳng mấy chốc đã bị gió đêm bao trùm.
Màn đêm trong núi rất lãnh léo. Dưới những vì sao nhấp nhánh trên bầu trời, anh cả dẫn theo hai công nhân trực đêm đi một vòng quanh hầm mỏ rồi quay trở lại văn phòng. Văn phòng của anh được đặt ở giữa, hai bên đều là phòng ở của công nhân. Từ trong văn phòng của anh có thể nhìn ra Ngôi mộ đá thông qua cánh cửa sổ phía sau. Ngôi mộ đá rất nhiều năm về trước chỉ là một cái hang động bị thuốc nổ đánh sập, trải qua gần trăm năm bị mưa dập gió vùi giờ đã trở thành một ngọn núi thấp được hình thành từ những tảng đá xếp chồng lên nhau. Từ những khe hở giữa những tảng đá trên Ngôi mộ đá đó, không biết từ khi nào đã mọc lên những nhành cỏ dại lơ thơ. Những người không biết rõ thực hư của câu chuyện này rất khó nhìn ra “bộ mặt thật” của nó, lại càng không thể nào biết được câu chuyện thảm khốc ở nơi đây năm nào.
Văn phòng của anh cả là một căn phòng khép kín, bên ngoài là một phòng làm việc, bên trong là phòng ngủ, có lẽ bởi vì có quá nhiều chuyện giấu kín ở trong lòng nên anh cả nằm mãi mà không sao ngủ được. Nửa đêm, anh cầm theo một ngọn đèn rồi dẫn người đi tuần sát một vòng. Xung quanh hầm mỏ mọi thứ vẫn bình thường, không hề có vấn đề gì xảy ra. Thấy thế anh liền quay về phòng mình.
Một người lúc bình tĩnh lại thường liên tưởng đến rất nhiều vấn đề. Nhớ đến những chuyện đã xảy ra, những vấn đề trong hiện tại và những vấn đề có thể xảy ra trong tương lai, anh cả chỉ lo lắng cho cái mỏ vàng của mình. Mỏ vàng chính là sinh mệnh của anh, chỉ khi nhìn thấy những hạt vàng lấp lánh được lấy ra từ những tảng đá anh mới cảm nhận được sự tồn tại của mình.Thứ cảm giác này hơn hai mươi năm nay chỉ như một giấc mơ. Thế nhưng vì người mà phụ nữ mà anh yêu thương, anh đã hạ quyết tâm sẽ thực hiện giấc mơ này cho bằng được. Anh cật lực khai thác hầm mỏ, khi anh thuận lợi đào được một thùng vàng đầu tiên, trong lòng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc và hi vọng với tương lai hạnh phúc thì cũng là lúc anh hay tin Linh Nhi mà anh yêu thương đã chết và giấc mơ đó trong phút chốc đã trở thành nỗi uất ức và đau đớn tột cùng của anh.
Sau đó, vụ tai nạn ấy không chỉ phế đi một chân của anh mà còn cướp đi “báu vật đàn ông” của anh, biến anh thành một thằng đàn ông không hoàn chỉnh, không thể nào trở thành một người đàn ông chân chính!
Phần lớn những người đàn ông nếu gặp phải hoàn cảnh của anh sẽ khó mà có dũng khí để sống tiếp. Tuy nhiên, anh tôi không hề làm như vậy, anh không những cắn chặt răng, đè nén nỗi đau đớn xuống để sống tiếp mà còn sống rất kiên cường và đầy nghị lực. Việc anh biến mình trở thành một người đàn ông khai thác vàng thành công nhất trong thôn Kim Gia này chính là một minh chứng hùng hồn cho sự dũng cảm của anh. Cũng chính bởi vì vậy mà anh cả coi mỏ vàng chính là sinh mệnh của mình, chỉ có khi ở trên mỏ anh mới cảm thấy bản thân mình đang tồn tại thực sự, cũng chỉ có những hạt vàng lấp lánh mới có thể chứng minh được giá trị của anh trong mắt mọi người.
Nhiều năm mài dũa đã khiến cho anh hiểu ra được một chân lí, chỉ cần có khả năng thì tuyệt đối không từ bỏ bất kì cơ hội nào. Trước mắt, mỏ quặng mà anh đã kinh doanh hơn hai mươi năm nay đã cạn kiệt, chỉ còn lại ngọn núi mà bố mình gọi là Ngôi mộ đá là chưa khai thác. Anh biết rõ đây là một vùng đất cấm, nhưng anh không cam tâm dừng tay tại đây.
Càng nghĩ càng rắc rối, nhưng càng nghĩ anh càng kiên định với niềm tin của mình. Nghĩ đến chuyện ngày mai sẽ bắt tay vào việc khai quật thi thể của hàng nghìn oan hồn, anh cả lại cảm thấy máu trong người dồn hết lên đầu. Anh đã âm thầm có sự sắp đặt sẵn sàng đối với những linh hòn chết thảm đó. Anh định sau khi đào được xương cốt của họ lên sẽ bỏ tiền ra xây dựng cho họ một lăng mộ trên quy mô lớn, để cho thi thể của họ được lần nữa nhìn thấy ánh sáng mặt trời, để cho những oan hồn ấy được lên trời yên nghỉ. Anh nghĩ, bản thân mình làm như vậy sẽ được những người đã khuất cảm thông. Anh không cố ý kinh động đến họ mà là làm việc tốt cho họ. Nghĩ như vậy anh cả lại cảm thấy yên lòng hơn, nỗi đắn đo trong lòng cũng từ từ tan biến.
Đang thất thần nghĩ ngợi thì đột nhiên bên tai anh vang lên tiếng thét kinh hãi. Anh cả nghĩ rằng mình nghe nhầm nên xuống giường đi ra ngoài cửa sổ, mở cửa sổ ra và lắng tai nghe ngóng. Lần này thì anh nghe thấy rõ ràng hơn. Anh nghe thấy loáng thoáng có tiếng khóc than vọng lại trong đêm đen, tiếng khóc ấy chẳng phải của đàn ông cũng chẳng phải của đàn bà, nghe có vẻ rất chói tai.
Tiếng chuông cảnh giác trong anh lập tức réo vang, tim anh đập thình thịch liên hồi….bởi vì tiếng khóc ma quái ấy vọng lại từ Ngôi mộ đá phía sau dãy nhà.
Từ nhỏ anh cả đã chẳng phải là người nhát gan nhưng trong lúc này lại nghe thấy tiếng khóc gào phát ra từ Ngôi mộ đá khiến cho anh bất chợt sởn da gà.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp, mấy người tuần tra đêm nghe thấy tiếng khóc kì quái này liền chạy lại báo cáo với anh.
Anh cả một tay xách đèn một tay cầm con mã tấu chạy thẳng ra khỏi phòng.
-Ông…ông chủ Kim….Kim….đằng sau hình như có tiếng gào khóc, chúng tôi vừa nãy có qua xem thì chẳng thấy gì. Thế mà vừa về đến đây lại thấy có tiếng khóc….Âm thanh ấy…..có vẻ như không phải của con người!- một người tuần tra lắp bắp nói, trông có vẻ đã sợ mất hồn rồi.
Mặc dù trong lòng đã cảm thấy ớn lạnh nhưng anh cả vẫn cố không thể hiện ra ngoài. Anh biết thái độ của anh có thể gây ảnh hưởng đến tâm trạng của công nhân, do vậy anh cố điềm tĩnh nói: -Đừng nói bậy, không phải tiếng người khóc thì là cái gì chứ hả?
-Có….có phải…là ….. ma không nhỉ?- một người khác khẽ lắp bắp.
Anh cả vừa đóng cửa vừa an ủi họ: -Các cậu chớ có nghĩ bậy, đang yên đang lành ma quỷ ở đâu ra chứ? Đi, chúng ta cùng đi xem xem, biết đâu hôm nay có anh chàng nào uống say nên chạy ra ngoài làm loạn rồi!
Nghe anh cả nói vậy, mấy người trực đêm đã bớt sợ hãi. Mỗi người họ đều cầm một cây gậy trên tay, lấy hết dũng khí đi theo anh cả ra phía sau dãy nhà ở. Đúng lúc ấy, mấy người bảo vệ trực ban nghe thấy tiếng khóc lóc cũng chạy đến. Bọn họ cùng anh cả lần mò trong bóng đêm, đi về phía có tiếng khóc phát ra.
Tiếng khóc phát ra từ Ngôi mộ đá thế nhưng khi bọn họ đến gần đó thì tiếng khóc chợt ngưng bặt, Ngôi mộ đá trước mặt chìm vào màn đêm đen sì và sự tĩnh mịch chết chóc. Tiếng lá cây xào xạc trong gió đêm thỉnh thoảng truyền đến tai khiến cho ngay cả những người dũng cảm nhất cũng phải nổi gai ốc. Mấy anh chàng công nhân đi theo sau cũng sợ hãi đến mức run lẩy bẩy.
Đi vòng quanh Ngôi mộ đá một vòng, kiểm tra trên dưới, trong ngoài mà họ vẫn không phát hiện ra cái gì. Đang định quay về thì tiếng khóc đột nhiên lại vang lên, tiếng khóc chói tai văng vẳng lúc gần lúc xa, lúc thì nghe như ở bên trái, lúc lại thấy hình như ở bên phải. Anh cả dẫn toán người lúc đi lên, lúc đi xuống, lúc sang trái, lúc sang phải….đi đi lại lại một hồi lâu mà vẫn chẳng biết tiếng khóc lóc phát ra từ đâu….
-Ông…ông chủ Kim, ông thử nghe kĩ xem…tiếng khóc ấy hình như phát ra từ đống đá này đấy!- một người run rẩy nói với anh cả.
Anh cả tôi xua xua tay, mọi người lập tức nín thở, ai nấy ngậm chặt miệng không dám ừ hử. Anh cả áp tai vào đám đá nghe ngóng nhưng thật kì lạ, tiếng khóc ấy chợt im bặt.
-Ông chủ Kim….liệu ở đây có phải có ma không?- một giọng nói run run cất lên, lần này anh ta càng run rẩy khiếp hơn.
-Có cái đầu mày ấy! Còn nói năng bậy bạ nữa thì biến hết cho tao!- hơn hai mươi năm nay đây là lần đầu tiên anh cả nổi nóng với công nhân, lại còn văng tục nữa.
Không có ai dám lên tiếng nữa, bọn họ thậm chí còn không dám thở mạnh, chỉ rụt rè, khúm núm theo sau lưng anh cả. Anh cả ngồi xổm xuống đất nghe ngóng hồi lâu, tiếng khóc dường như lại đột nhiên biến mất.
-Không còn chuyện gì nữa, mọi người đến văn phòng của tôi đi!- anh cả đứng dậy nói.
Về đến văn phòng, anh cả phát cho mỗi người một bao thuốc Trung Hoa rồi nhìn họ chăm chú nói: -Các anh em, nếu như tôi không đoán sai thì tối nay có người cố ý làm loạn, cố ý bày trò ma quỷ để dọa nạt chúng ta. Mục đích của chúng chính là gây hoang mang trong lòng các anh em ta, khiến cho chúng ta không thể làm việc bình thường được. Vì vậy chuyện xảy ra đêm nay các anh em chớ nói ra ngoài, kể từ ngày mai chúng ta sẽ tăng cường người trực đêm, nhất định phải tóm cổ tên khốn kiếp giả dạng ma quỷ này! Giờ trời sắp sáng rồi, mọi người về đơn vị của mình hết đi!
Người Đàn Bà Bị Bán - Chương 11
ÁC MỘNG TIẾP DIỄN
Đạo sĩ Trương bày cách cho anh cả. Ông ta bảo anh cả cho lập một bia đá trước Ngôi mộ đá kia, trên bia đá có viết “Trấn Quỷ Thạch”, trước khi chôn bia đá phải đặt xuống dưới vài nghìn miếng hoàng phù rồi đích thân khắc những