- Hiện nay có rất nhiều Wap giả mạo KhoTruyenHay.Info, vì vậy các bạn hãy nhớ trang Wap đọc truyện tình yêu, truyện tình cảm, truyện ngắn online, tiểu thuyết tình yêu cập nhật miễn phí hay nhất tại KhoTruyenHay này nhé!
Thông Báo: Tên miền KhoTruyenHay.Info chính thức được sáp nhập vào địa chỉ cũ là KhoTruyenHay.Sextgem.Com vào ngày 18/08/2015. Hãy lưu lại địa chỉ KhoTruyenHay.Info để tiện việc truy cập nhé!
Các bạn hãy Click vào Tham Gia Nhóm của KhoTruyenHay.Info trên FaceBook để giao lưu cùng mọi người nhé!
còn hắn, sau khi nó chạy vào phòng tắm thì lăn ra cười ngaats ngưởng. không ngờ con nhỏ này dễ dụ thiệt. nó bước ra với vẻ mặt tối sầm. hắn nín bặt không dám cười, cố tỏ vẻ lạnh lùng ngày. Cất tiếng hỏi nó: _Giờ em tính làm sao
_Tính gì cơ?_nó ngây thơ
_Ơ hay! Em đã “cướp đời zai” của anh rồi còn gì nữa. giờ em định thế nào với anh đi_hắn nói mà bản mặt thấy ghét.
_Cái gì?_nó muốn đấm thẳng vào mặt tên kia_anh nói giờ tôi phải chịu trách nhiệm gì đây. Anh trăng gió như thế. Cái đời trai của anh cũng “để gió cuốn đi” rồi còn đâu mà mất. tôi chưa trách tội anh thì chớ
_Ây da! Mà em trách anh cái gì cơ chứ. Tối qua anh đã nói với em rồi. anh phải thực hiện nghĩa vụ của người chống chứ không để em lại trách anh là một thằng chồng kém cỏi
_Anh đừng có mà biện hộ_nó chống nạnh_vốn dĩ chỉ là một cái bản hợp đồng, vốn dĩ là trên danh nghĩa. Sao anh lại dám làm thiệt
_Nhưng trong bản hợp đồng đâu có ghi anh không được thực hiện nghĩa vụ của người chồng đâu_hắn giả vờ ngây thơ
Nó ôm đầu. thua! Nó thua thât rồi. nó vốn dĩ không nghĩ tới tên này lại biến thái đến như vậy. ôi trời ơi! Thật là…. Nó mở cửa phòng bước ra. Hắn níu tay:
_Em đi đâu vậy?
_Xuống dưới nhà. Tôi mà ở lại đây thêm một phút giây nào với anh chắc tôi chết mất
_Anh đi với
Hai đứa bước sánh đôi với nhau xuống dưới nhà vừa nhác thấy bóng 2 đứa. hai ông bà già đã thấy mắc cười, ôm bụng cười sằng sặc. quả thực là rất đẹp đôi nha. Bà Tú nín cười hỏi han:
_Con ngủ ngon chứ, Linh
_Dạ! cháu ngủ rất ngon ạ
_Sao lại cháu?_bà Tú vờ nghiêm mặt_con phải gọi là mẹ chứ
_Vâng! Con xin lỗi ạ. Con lỡ lời
_Thôi! Chắc con nó chưa quen. Bà để hai đứa ngồi xuống ăn cái đã_ông Vương lên tiếng
_Ukm! Hai đứa ngồi xuống ăn đi
_Vâng_hai đứa kéo ghế ngồi xuống
_Hai đứa không muốn hưởng tuần trăng mật ak?_bà Tú vừa ăn vừa hỏi
_Dạ! con nghĩ không cần đâu ạ. Con và anh Lâm cũng còn đang học nên rất bận rộn. để sau này hoàn thàng xong chương trình học rồi đi cũng không muộn ạ
_Dù biết là vậy nhưng…_bà Tú ngập ngừng, có vẻ buồn buồn
_Nhưng sao ạ?_nó thắc mắc
_À! Mẹ muốn tụi con được vui vẻ chút thôi mà
_Thôi tôi bk tỏng bà nghĩ gì rồi mà, chỉ là mau chóng mong có cháu bồng cháu bế chứ cho hai đứa vui với chả vè cái gì
_Hì! Thì một công đôi việc luôn mà_bà Tú cười cười
_Mẹ! tụi con vẫn còn đang học cơ mà_hắn nãy giờ im lặng cũng la lên
_Mắc mớ gì đâu! Học thì cứ học…sinh thì sinh chứ
_Mẹ! con biết là mẹ rất mong_nó nhẹ giọng_nhưng thật sự là tụi con vẫn muốn chú tâm vào học hành hơn
Bà cũng nên để tụi nó tự quyết định. Nôn nóng chẳng được gì đâu_ông Vương lên tiếng
Tôi cũng biết là vậy.chỉ là…thúc đẩy mấy đứa tí ấy mà
Thôi! Hai đứa ăn xong thì thằng Lâm cũng nên dẫn vợ con đi chơi đi_ông dặn
Vâng! Con cũng định như thế
Sau khi dùng cơm xong, mặc nó kì kèo không muốn đi nhưng hắn nhất quyết kéo nó đi.
Hôm nay, hắn mặc một bộ đồ khá trẻ trung và năng động . vẫn áo pull trắng, quần kaki đen, mũ ưỡi trau và có
quàng cổ caro đỏ trắng
Nó cũng không kém phần xinh xắn với quần sooc đi với chiếc áo cặp. ở trong à áo phông trắng, ngoìa à áo gile nâu sọc nang màu trắng
Trên xe, mặt nó phụng phịu
Tôi đã nói là tôi muốn ở nhà mà
Nhưng tôi muốn ra ngoài
Tôi mệt. anh muốn đi ra ngoài thì anh đi một mình. Kéo tôi theo làm gì
Cô này hay nhỉ. Cô không đi, làm sao tôi đi được. nói chuyện với một con ngốc như cô thật sự mệt quá
Ơ hay! Tôi ngu thì anh khôn hơ nhở
Cứ thế hai đứa cãi nhau chí chóe trên cả đoạn đường đi.Bỗng hắn đỗ xịch lại trước công viên, mở cửa cho nó, hắn bảo:
Cô xuống xe đi
Anh muốn dẫn tôi đi đâu
Cô không thấy gì sao?_hắn chỉ tay về phía công viên
Anh muốn đến đây làm gì? Tán mấy đứa nhỏ ak
Cô khùng vừa thôi. Tôi không cần cưa cũng đổ rồi. mà nãy giờ hình như cô nói nhiều quá đấy
Ôh hay! Chứ nãy giờ anh không nói hin?
Hắn kéo tay nó vào công viên, đưa cho nó bịch đồ, hắn bảo:
Mau thay đồ đi
Ơ? Sao lại phải thay đồ
Cô định mặc bộ đồ đó mà vào công viên nước hay sao? Thiệt là lắm chuyện quá. Thay nhanh đi.
Có gì thì cứ nói chứ làm gì mà la dữ vậy_nó phụng phịu như đứa trẻ bị người lớn mắng oan, nhưng cũng đi vào thay.
Hắn đứng đó nhìn nó mà không hiểu vì sao một cô gái dắp 18 t mà lại giống con nít như thế kia. Thế rồi hắn cũng vào thay đồ. Nó trở ra với bộ bikin trên người, hắn nhìn vào người nó mà không chớp mắt. không ngờ nó mặc đồ lại hợp thế kia. Đúng là người đẹp vì lụa
Xong xuối, hắn kéo nó đến công viên nước vui chơi
tác giả bon chen nói một câu nhớ: ây da! k bk miêu tả thế nào nên định cho mí tình iu xêm hình. thế mà...hik!!!!!!!! oa...oa...oa... up ảnh lên 4rum hk được gì hết. tại sao vậy chứ. thoy để khi khác hen. khi nào cherry hoàn thành xong bản WWord thì tặng cho mí pạn lun hen
quay lại nhớ
p/s: Ây da! Trên đây là nhưng gì cherry tham khảo được ở hai công viên Đầm Sen và Suối Tiên. Vốn dĩ là muốn các bạn thưởng thút chút thôi. Nên…có khoảng cách về địa lý giữa hai công viên này, có sai sự thật thì rất xin lỗi các bạn hin
Trở lại với hai tụi nó, sau một ngày đi cơi mệt nhọc, hắn dẫn nó đi ăn tối. buổi trơi tụi nó chỉ ăn qua loa ở các nhà hàng gần đấy. lúc tối, hắn lôi kéo mãi nó mới “dứt” được ra với mấy trò chơi thú vị ấy để dẫn nó đi ăn. Nhìn khuôn mặt bừng sáng khi ăn của nó lúc ăn, hắn hỏi:
Vui lắm à?
Tất nhiên. Chưa bao giờ tôi chơi vui như thế này đấy
Ak! Chút nữa cô có muốn đi đâu không?
Chơi xong thì ăn, ngủ, nghỉ_nó vẫn nhồm nhoàm
Mới giờ mà đòi ngủ là sao?_hắn nhăn mặt
Thì tôi không biết. ai pk chơi chỗ nào nữa đâu
Tôi dẫn cô tới chỗ này hay lắm.
Chỗ nào?_nó sáng mắt
Tí nữa biết
Lại tỏ vẻ bí mật nữa_nó phụng phịu, cúi mặt xuống ăn tiếp
Ăn xong, hắn chở nó đi. Nó thắc mắc không biết lại dẫn tới chỗ nào nữa nhỉ? Rạp chiếu Phim? Ôi không. Chán chết. nếu muốn thì ở nhà xem cũng được mà. Nó hỏi
Này! Nếu anh muốn xem phim thì xem ở nhà cũng được. không cần đến rạp đâu
Tôi không có hứng thú với phim ảnh
Oh
Đi đâu được nhỉ? Nó đang suy nghĩ thì hắn dừng xe lại trước một quán bar theo nó được biết là khá nổi tiếng vì những người đến đây không phải là người có máu mặt thì cũng là con ông, cháu cha. Quán cũng được trang trí theo kiểu châu Âu khá là bắt mắt
Hắn dẫn nó vào trong, bên trong rất ồn ào náo nhiệt. nhìn những bộ đồ mà người ở đây mặc thì nó pk họ là những dân chơi thứ thiệt
Lay tay hắn, nó hỏi:
- anh dẫn tôi đến chỗ đây làm gì?
- đây là vũ trường
- tất nhiên tôi biết đây là vũ trường nhưng anh dẫn tôi tới đây làm gì?
- cô nghĩ người ta đến vũ rường làm gì?
- nhưng tại sao anh lại dẫn tôi tới đây. Anh tự đi môt mình cũng được mà. Dẫn tôi đến làm gì?
- cô nghĩ khi kết hôn thì ba mẹ tôi cho tôi đi một mình được ak? Nếu không có cô đi theo thì tôi cũng không được bước chân ra khỏi nhà nhé
- nhưng tôi đén đây sẽ phá vỡ cuộc vui giữa anh và mấy cô chân dài thì sao?
- cô đừng có lo bò trắng răng như thế. Cô chỉ cần đi theo tôi là được
Nó nghe hắn dặn như thế thì cũng im lặng, đi theo hắn. có tiếng hú:
- wey! Chỗ này nek!
Nó quay lại thì thấy một người con trai với mái tóc đỏ, khuôn mặt baby đang vẫy tay với hắn. hắn mỉm cười với tên kia, tiến lại gần. ngồi cùng bàn với tên kia cũng a mấy người nữa. nhìn bộ đồ những người ấy khoác len người thì nó chắc chắn đây không phải à những con người bình thường. nó theo chân hắn bước lại gần. thấy hắn, một cô gái ngồi trong bàn tiến lại, ôm một bên tay hắn mà nũng nịu:
- lâu lắm mới thấy anh tới đó. Làm người ta lo quá trời lun nek
Hắn mỉm cười không nói gì, cũng không gạt tay cô gái ra mà tiến đến ngồi. tôi đứng như trời trồng, chả biết mình làm cái quái gì ở đây. Lúc nà, tên tóc đỏ hồi nãy mới phát hiện ra Kẻ_Bị_Bỏ_Rơi đang đứng như trời trồng ở đấy, mới nói:
- Em lại đây ngồi đi, đứng như thế mỏi chân lắm ý
Tên tóc đỏ nói và vỗ tay vào chỗ bên cạnh hắn. tôi nhìn sang hắn thì thấy hắn đang vui vẻ, cợt nhả với cô gái hồi nãy. Không còn cách nào khác, tôi ngồi vài chiix bên cạnh tên tóc đỏ. Một tên con trai thấy thế bảo:
- Keil! Mày coi chứ đụng vào người của tên Ken là không được đâu
- ôh hay! là do tên đó bỏ rơi, tao mới quan tâm chứ làm sao. Mà động vào thì đã sao, bên cạnh hắn có cả đống con gái xếp hàng, một người chẳng là gì cả.
Hắn nãy giờ nghe hết nhưng chăng nói gì. Để thử xem cô là người thế nào, cô xử lý như thế nào đây.
Còn nó, nghe mà ớn lạnh cả người. những tên này đang nói cái quái gì vậy? xem nó là món đồ chới rẻ tiền hả? thiệt là….còn tên kia nữa, hắn dẫn nó tới đây để nó nghe mấy lời kia hả? nó hề từ nay vè sa dù hắn có cho vàng nó cũng hk tới đây lần thứ hai đâu. Tên óc đỏ thân thiện quay lại hỏi thăm:
- em là gì của thằng Ken vậy?
tôi…tôi…_nó ngập ngừng chẳng biết phải nói thế nào, chẳng ẽ ại kêu nó à vợ của hắn. nói đùa! Như thế chẳng khac nào làm kẻ thù của những đứa con gái quanh đây . đám cưới của hắn tuy rầm rộ, khách khứa đông đúc nhưng toàn là đối tác công ty, ít mời bạn bè. Mà có mời thì bọn họ cũng chẳng để ý cô dâu là ai, vì nó có khi nào chào hỏi họ như vai trò của một cô dâu đâu. Nó hiện giờ và lúc làm lễ cưới khác nhau hoàn toàn. Họ không nhận ra nó là ai thì đún rồi. may thật…..nhưng nó phải biết trả lời tên ia thế nào đây
- cô ấy là em gái tôi
- em gái cậu?sao tôi lại không biết_tên tóc đỏ. Ak! Giờ phải gọi là Keil mới đúng thắc mắc
- em gái kết nghĩa. Tôi không cho mấy cậu biết. hôm nay mới ra mắt, thật thất lễ
- ak! Ra thế. Thế tôi đăng kí làm em rể kết nghĩa của cậu trước nhá
- chỉ sợ cậu không đủ năng lực thôi. Còn nếu được thì tôi không phản đối
Nói rồi, hắn quay lại với cô gái lúc nãy. Không hiểu là hắn và cô gái ấy có biết là quanh mình đang có người hay không mà vô tư àm những hành động thân thiết và âu yếm như vậy. nhũng hành động họ làm chỉ còn thiếu việc lên giường nữa thôi.
…
Sau một hồi bị “tra tân” bởi tên Keil, mọi người rủ tôi ra ngoài sàn nhảy. dù không muốn nhảy nhưng việc ra sàn còn tốt hơn mấy ngàn lần việc phải nghe tên Keil lảm nhảm
Nếu các bạn nghĩ nó là một đứa tiểu thư đài cát, lá ngọc cành vàng, nhốt trong lồng son hay những gì đại loại như thế thì các bạn đã lầm. bản thân nó là một đứa ưa nghịch ngợm., muốn hưởng những thú vui trên đời. Cái gì nó cũng bắt buộc mình phải biết, dù dở hay giỏi, nhưng cái gì nó cũng phải làm được. và nhảy cũng không ngoại lệ. hồi trước nó cũng từng kéo nhỏ Vân vào. Nhỏ ấy khi nghe vậy thì vùng vằn, la lối, không chịu đi. Thì vốn có ai cho nó đi đâu, với lại tư tưởng nữa. nhưng sau một hồi với tài ăn nói, thuyết phục của nó thì nhỏ cũng khuất phục. nó và cả Vân đều chẳng biết gì về nhảy nhót. Nhưng nhờ tài học hỏi nhanh lẹ của nó mà sau một lúc ngồi ở sàn, nó đã quen và có thể nhảy rất tốt. sau đó, vì quá hứng thú nên nó cũng theo một lớp học. được một thời gian thì cũng bỏ vì…mama phát hiện. hik! H` ra sàn nó chỉ sợ mình bị “lục nghề” thôi. Nhưng nó cũng mạnh dạn ra thử. Nhìn những ánh mắt xung quanh, nó biết mình không hề “lục nghề”.
Được một lúc, mọi người trong nhóm cũng trở về bàn. Hắn nhìn nó nói nhỏ:
- cô cũng thuộc loại thứ dữ hen?
- là sao?_nó nhướng mắt hỏi lại
- ăn chơi cũng lắm ha?
- chỉ là không muốn biến thành con ngốc quê mùa thôi
Vừa lúc đó tên Keil cũng “sáp’ tới gần nó, cười nhăn răng:
- em nhảy đẹp nhỉ? Thế mà anh cứ tưởng…
- tưởng gì cơ?_nó nhăn mặt_tưởng tôi quê mùa không biết gì ak?
- ấy ấy! không không. Anh không nghĩ thế đâu. Hì hì. Mà công nhận em nhảy đẹp ghê
Sau đó là những lời tán tỉnh, những câu sáo rỗng của hắn. nó đến chán chết mất. tại sao tôi phải ở đây để bị tra tấn lỗ tai trong khi tôi có thể ngủ khò khò ở nhà lúc này. Mắt nó đến nhắm tịt lại. nó khẽ lay hắn, miệng thở thẻ, tỏ ra thân mật:
- hai ak! Em mệt quá, em muốn về nhà
Cô gái bên canh hắn trừng mắt nhìn nó. Hik! nó có làm gì đâu mà nhìn tôi như kẻ thì thế hả. cô ấy không muốn hắn trở về? nó cũng thế. nó mỉm cười nói tiếp:
- Thôi hai ở lại với chị xinh đẹp này nhé. Em đón taxi về trước cũng được. pi pi hai nhé
Trước khi hắn nói gì, nó phải chuồn lẹ. như biết được ý nghĩ của nó, hắn quát:
- Đứng lại! để hai dẫn em về
- Thôi! Hai ở lại với bạn đi. Chị ấy không muốn anh đi về đâu_nó hướng mắt về phái cô gái ngồi cạnh đang dựa sát rạt vào người hắn, để cả bộ ngực tròn trịa lên người hắn mà nó muốn mửa ngay lập tức. thật không hiểu cô ta còn danh dự nữa không
- thôi thôi! Em nó nói đúng đấy. mày ở lại đi_keil lúc ây giả vây cho nó. Nó thầm cảm ơn. Nhưng chưa kịp nói thì hắn tiếp:
- Để tao dẫn cổ về. dù sao thì…mày cũng nên tạo điều kiện cho tao chứ hen
Nó muốn bật té ngửa. cũng như không!!!!!mà tên Keil chở nó về còn kinh khủng hơn cả tên Ken nữa. hắn nhăn mặt
- Thôi để tao dẫn nó về chứ không mẹ tao lại quở. Mày cũng bớt tí tửng đi. Em gái tao chứ có phải gái ngoài đường đâu để mày đùa giỡn_hắn làm một tràng
- Thì thôi vậy_tên keil nhăn mặt_mày làm gì căng vậy
- thôi tao về. tụi bay ở lại. hôm nay tao bao
- uk! Mày về
Xong hắn dẫn nó về nhà. Mẹ hắn đã chờ tụi nó ở cổng, vẻ mặt tươi cười”
- Hai đứa đã về rồi đấy ak? Chơi vui chứ con
- Dạ! nhưng hơi mệt ạ_nó mỉm cười đáp_xin phép mẹ cho con lên phòng trước
- uk! Hai đứa về phòng đi. Chơi cả ngày chắc mệt rồi
Tới phòng, nó nằm dài trên nệm:
- Oa! Cuối cùng cũng được ngủ. zui ghê
- em không tắm ak? Chơi cả ngày bẩn hết rồi
- hehe! Anh không nhắc tôi lại quên. Cảm ơn hen
Rồi nó bay vèo vào phòng tắm. oa!!!!!!!!!!!!!! Thật là thoải mái đó nha. Ngâm mình trong nước nóng, nó cảm thấy thật là dễ chịu đó nha. Tắm xong, nó vỗng nhận ra một điều khủng khiếp nhưng nó ặp như cơm bữa. đó là…haizzzzz!!!!!!!!!!! Nói ra thật là ngại. thực ra nó quên lấy đồ đi tắm. sao h`? đồ cũ nó vứt xuống nước một cách không thương tiếc. chẳng lẽ nó ngủ ở trong đây luôn? Mà ra ngoài đó thì có hắn ở đó. Hik! Thiệt là…mấy hôm ở nhà, nó có thể nhờ mẹ giúp. Mẹ đã “quạt” nó bao nhiêu lần về cái tật đó mà nó nào có chừa. h` thành ra lại như vậy đấy. h` nó mới biết tai hại thế nào. Hắn ở ngoài đó thấy nó lâu ra quá nên sốt ruột:
- này! Em ngủ trong đó luôn ak? Ra nhanh đi để anh dùng. Hay là…em muốn anh…tắm chung với em?
- không không_nó lắp bắp_anh cứ từ từ. tôi chưa xong mà
- sao mà từ từ được. nhanh…anh đếm đến 3 mà em chưa mở cửa là anh xông vô đấy. 1..
- Ak!!!!!!!!!!!!!!! Anh cứ từ từ. làm gì phải vội thế. Tôi…
- 2…3…
ẦM!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!1
Nó chỉ nghe một tiêng động ấy và sau đó, hắn bước đến bên nó. Nó la lên:
- này!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Anh bị điên ak? Bước ra_vừa noí vừa hất nước vào mặt hắn
Hắn vẫn bước đến. cuời nham nhở
- em đừng như thế. Dù sao chũng ta cũng là vợ chồng mà
- anh cút ra ngay cho tôi !!!!!!!!!!!!!!!!
- thôi nào em yêu!!!!!!!!!!!!!!!
Hắn giờ đây đã đứng ben cạnh nó, nó không thể chịu đựng hơn nữa, đứng dậy định ừ một hơi chạy đi nhưng hắn nhanh hơn, kéo nó vào lòng:
- làm gì mà vội vậy em yêu? Hồi nãy em còn rất thân mật với tên xa lạ kia mà sao h` lại tỏ ra xa cách với anh?
- tôi có phải anh đâu mà làm những loại chuyện như vậy?
- làm loại chuyện như vậy là như thế nào?
- cái đó anh tự biết. hồi nãy còn rất âu yếm với cô gái kia mà giờ giả vờ như không biết là sao?
- em ghen?
- ghen?ha ha!_tôi cười to_anh là cái gì mà tôi phải ghen
- nếu em không muốn anh âu yếm người khác thì em phải thỏa mãn “nhu cầu” của anh thì anh mới không đi lung tung_nói rồi hắn nheo mắt nhìn tôi từ đầu xuống chân_anh nghĩ em cũng rất vừa khẩu vị của anh. Đáp ứng được đó
Tôi đỏ mặt, đám liên hồi vào ngực hắn:
- anh thôi cái lối ăn nói nham nhở ấy đi. Buông tôi ra
Hắn chẳng nói gì, bế nó tới giường, ấn nó xuống. nó giãy dụa:
- buông ra!!!!!!! Anh buông ra! Anh làm cái quái gì vậy?
Không nói gi, hắn bận bịu với việc cởi đồ của mình. Nó thừa cơ bỏ chạy nhưng hắn nhanh tay hơn, kéo nó trỏ lại giường.
Nó đã bị hắn dẫn dắt vào mê cung, không những không phản kháng mà ngươc lại còn phụ hắn. khi hắn dứt ra khỏi người nó, hắn nằm xuống, ôm nó vào lòng, vỗ nhè nhẹ cho nó ngủ. vì quá mệt mỏi nên giấc ngủ của nó chập chờn đủ để nó nghe thấy tiếng kêu của hắn trong đêm:
- Doãn Thanh! Đừng bỏ anh
- Doãn Thanh!
- Doãn Thanhhhhhhhhhhhhhhhh
Nước mắt nó lăn dài trên khóe mi. hắn…thì ra vẫn còn yêu cô gái ấy thiết tha. Một lần tình cờ nó đã biết được cô người yêu của hắn và chuyện tình của hai người. giờ hắn vẫn còn nhớ đến cô ấy. một kẻ chung tình.thật tốt cho cô Doãn Thanh ấy. đã làm một người đàn ông như thế này điên đảo vì mình. Nhưng! Nó phải làm sao đây? Trái tim nó đã trao cho hắn mất rồi. và cả đời con gai9s này nữa. nó…phải làm sao đây hả ông trời????????????
Hắn đang xem nó như một trò đùa phải không? Hắn co xem nó là một cô gái không mà lại dám đùa giỡn tình cảm của nó như vậy? những ngày sau đây nó phải đối mặt với hắn sao đây?
___________-o0o0o-___________
Ánh mặt trời chiếu rọi vào mắt làm nó giật mình tỉnh giấc. hắn ở bên cạnh vẫn còn ngủ say. Nó mệt mỏi lê bước chân vào nhà vệ sinh. Đáng nhẽ hôm nay nó được nghỉ học nhưng ở nhà nó lại càng buồn thêm nên nó quyết định đi học cho khỏi phải đụng mặt tên ấy nữa. nhìn mình trong gương, nó bât cười nhưng lại cảm thấy vị mặn chát ở đôi môi. Nó đang khóc sao? Hahaha! Một người không sợ trời, không ợ đất như nó giờ phải khóc lóc vì một tên con trai hay sao? Thật là nực cười, không thể nào chấp nhận được. nhưng nó vẫn không ngăn được nước mắt đang thi nhau rơi. Khỉ thật. đã nói là không khóc mà sao nước mắt cứ rơi thế này? Không ngăn được nữa, nó òa khóc trong phòng tắm. ngồi bệt trên sàn, gục mặt xuống, nó khóc nức nở. khóc cho mối tình đầu tan vỡ của nó
Hắn tuy là đang ngủ nhưng tai vẫn đủ thính để nge được tiếng khóc của nó. Hắn vội mở cửa phòng, đến bên nó, hoảng hốt:
- em làm sao mà khóc vậy? đau ak
- không! chỉ là…_nó cố nín khóc để hắn không buồn_lâu lâu muốn giải phóng tuyến lệ một tí
- em gặp chuyện gì phải không. hay là đêm qua…anh làm em sợ
- không không!_nó quệt vội nước mắt_không sao đâu mà. Anh đi ra để em thay đồ
Nói rồi nó vộ đẩy hắn ra ngoài làm hắn không kịp nói tiếng gì đã bị đá văng ra. Nó đóng sầm cửa lại, dựa người vào cánh cửa. haizzzzzzzzzzzz! Khóc nhiêu đấy đủ rồi. h` phải lo đi học đã.Nó vệ sinh cá nhân, thay đồ và bước ra ngoài. Hắn và mẹ đang ngồi chuẩn bị dùng vữa sáng. Thấy nó, bà Tú kêu lên
- sao con lại ăn mặc thế này? Vân chưa hết kì nghỉ mà
- không sao đâu mẹ! con chỉ muốn nhanh chóng tới về trường học thôi. Con 12 rồi mà mẹ
- ukm! Nhưng con chỉ mới nghỉ có một hai ngày thôi mà…
- không sao đâu ạ. Nghỉ nhiều cũng chẳng làm gì. Thi xong hết rồi nghỉ thoải mái hơn mẹ ạ
- uk! Vậy cũng được. để lát thằng :Lâm chở con đi học nhé
` - không cần đâu mẹ! ảnh chắc cũng bận. để con tự đi được rồi. con quen rồi mà mẹ
- vậy sao được. con cứ để thằng Lâm nó chở con. Bận đến mấy cũng không thể nào không thể chở vợ đi học được_quay sang hắn_chút nữa con chỏ vợ đi học đi
- vâng
Hắn lãnh đạm nói rồi ăn tiếp bữa sáng. Nó để ý thấy hắn chẳng nói gì với nó, chỉ nhìn nó với ánh mắt khó hiểu. ra xe, hắn vẫn im lặng đi, nó lẽo đẽo theo sau. Một hồi. như không chịu đựng được, hắn mới lên tiếng:
- Sao hồi sáng lại khóc? Nói thật đi..có phải là do tối qua…
- Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi. không phải là không phải. anh đừng nhắc tới chuyện đó nữa có được không? Anh với tôi đơn thuần chỉ là hợp đồng! sao cứ hay quan tâm thế nhỉ
- Cái gì mà là hợp đồng?_tên Ken cáu gắt_chẳng phải hôm qua đã…
- Haha! không ngờ anh là người nặn tình nghĩa như vậy đó. chúng ta đêm qua đơn giản chỉ là tình một đêm. TÌNH_MỘT_ĐÊM thôi anh hiểu không?
- Em…sao lại có thể nói như vậy? em…đang lừa dối anh phải không>? Xảy ra chuyện gì với em vậy?
- Tôi đã nói là không có gì. Đêm qua đơn giản là anh cần tôi_tôi cần anh. Hết đêm thì chỉ là NGƯỜI XA LẠ thôi. Sao anh chẳng hiểu tôi nhỉ
- Nhưng…
- Không nhưng nhị gì cả.tôi quá mệt mỏi rồi. không ngờ anh là người như thế. Quá nhạt nhẽo và buồn chán. Thì ra anh là người dễ chinh phục đến vậy. vậy mà tôi tưởng sẽ có nhiều điều thú vị khi chinh phục anh chứ. Ai ngờ…chỉ cần một đêm là anh đã…thôi tôi đi đây. Anh không cần đón tôi nữa đâu. Phiền.phức!
Nói rồi nó một mạch đi thẳng, khong dám dừng lại. có cái gì nóng hổi đang lăn trên má nó thế này? Cái gì cay cay nới mắt nó thế này? Còn cả miệng nó nữa. Sao lại...mặn chát đến thế. Cái…đấy…không phải là nước mắt đấy chứ? “Chết tiệt”_nó rủa thầm trong miệng. chẳng phải cả đêm hôm qua đã khóc rồi sao? Chẳng phải đã hwuas là không được nghĩ đến, không được quan tâm đến người đàn ông đó hay sao? Chẳng phải…chết tiệt!!! sao hôm nay nó lại bỗng trở nên yếu đuối thế này? Nó tự **** thầm rồi quệt vội nước mắt, vội đến trường.
Vừa bước vào cửa lớp đã nghe tiếng con Vân kêu lên đầy ngạc nhiên:
- ôh hay! Mi còn chưa hết phép mà sao lại đi học?
- keke! Ta là con ngoan trò giở mà lại_nó vẫn giữ thái độ vui vẻ dù trong lòng đang mún khóc
- mi trông cách mi đang cười kìa. Có chuyện gì hả? mặt mi…sao vậy? chuyện gì xảy ra với tên ck mới cưới ak_Vân tinh ý hỏi nó
- haizzzzzzz! Mới xa mày có mấy ngày mà mày mún làm thầy bói hồi nào vậy hả?
- ta không đùa! Nói thiệt yk
- thì ta có đùa đâu. Mà mi tính làm thầy bói thiệt hả_nó vẫn đùa giỡn, không muốn nói thật với nhỏ Vân. Chẳng phải là ngại gì mà nó sợ nhỏ Vân lo lắng cho nó thôi. Vân là một đứa luon sống vì bạn mình. Chơi từ hồi nhỏ đến giờ, nó quá rõ tính nhỏ bạn. vì thế nó cũng không muốn nói…chỉ sợ nhỏ lo nghĩ nhiều
- thôi. Mi không muốn nói chắc là có lý do. Ta không ép
nghe nói vậy, nó vui lắm. thật tốt là con bạn rất tâm lý. Nó chuyển chủ đề:
- ak mà chuyện mày với tên Quân thế nào oiz?
- Mày đừng nhắc đến tên đó nữa. hắn bỏ đi ra nước ngoài du học rồi
- Du học?_nó mở to mắt ra_tại sao lại như vậy? lúc nào cơ?
- Sau khi dự đám cưới của mi. xem ra…ta không còn cơ hội nữa rồi
- Hắn từ chối lời tỏ của mi ak
- Không! Ta chưa kịp tỏ tình thì hắn đã đi rồi
- Sao mi lại nó là hk còn hy vọng?
- Ta thấy…hắn nặng tình với mi lắm_Vân nói mà mặt buồn rười rượi
- Không sao đâu. Ta tin là hắn sẽ động lòng với sự nỗ lực của mi thôi. Ta ủng hộ mi_nó nói rồi vỗ vai Vân động viên
- Cảm ơn mi_nhỏ Vân mỉm cười
….
Sau buổi học, tạm biệt nhỏ Vân, nó lang thang khắp nói. Đơn thuần là nó hk muốn về sớm. chỉ cần chạm mặt tên Ken là nó càng buồn đau hơn. Bước vào một cửa hàng làm tóc, nó chọn cho mình một kiểu thật đẹp, sau đó đi sắm đồ và nữ trang. Bước ra khỏi siêu thị là nó thay đổi với một phong cách mới
Xong xuối, nó vẫy một chiếc taxi đến bar No.1_cũng là một Bar khá nổi tiếng mà trước đây nó cũng đến vài lần
Nó bước vào trong, mọi ánh mắt đổ dồn vào nó. Vài con mắt hau háu nhìn nó như muốn nuốt chửng làm nó thấy có phần sợ hãi. Nhưng cố đứng vững, nó tự tin bước đến một bàn, gọi một ly whisky. Ngay lập tức, một tên con trai dáng vẻ bụi bặm, khuôn mặt ưa nhìn bước tới gần nó, ngồi xuống bên cạnh:
- chào em! Đến đây một mình sao?
- Ukm! Có chuyện gì không?nó ngước mắt lên hỏi
- Buồn nhỉ. Thế có thể chơi cùng anh đêm nay không?
- Sao cũng được_nó nói rồi quay lại uống tiếp
- Em biết nhảy chứ?
- Anh nghĩ tôi không biết nhảy thì đên đây làm quái gì?
- Ra với anh một bản nhé
Nó gật đầu rồi theo chân hắn bước ra. Nó bắt đầu lắc lư theo nhạc, nhảy điên cuồng. tên con trai kia bám chặt lấy nó, bàn tay không để yên mà sờ soạng thân người. nó gạt tay hắn ra, bực bội về lại phía ghế ngồi. tên kia cũng lẽo đẽo bám theo:
- Sao thế em? Em không thể…chiều anh một chút ak?
- Anh tránh ra đi. Đàn ông thằng nào cũng ******** như nhau?
- Em cãi nhau với người yêu ak?
- Đó không phải là chuyện của anh
- Theo anh đi! Anh sẽ tốt hơn cái thằng mù mắt đã bỏ rơi em, tốt hơn thằng đó gấp trăm lần
- Tôi.nói.là.anh.tránh.xa.tôi.ra
- Thôi nào em…anh chỉ muốn giúp em hết buồn thôi mà
- Chết tiệt
Nó rủa thầm rồi đặt tiền lên bàn, vớ láy túi xách đi thật nhanh ra ngoài cửa. Đuổi theo nó là âm thanh cừoi khả ố của tên kia.
Ra ngoài đường, thoát khỏi không khí ngột ngạt của rượu, khói thuốc và âm nhạc ấy, nó mới thấy lòng mình được chút thanh thản. tìm một ghế đá, nó ngồi lên, hai tay ôm lấy đầu đầy mệt mỏi. nó phải làm gì đây? Về nhà ư? Nó không muốn đối mặt với tên đàn ông ấy chút nào. Không về nhà? Chắc chắn bà Tú, ông Vương và cả mọi người sẽ rất lo lắng cho nó. Tuy chỉ ở với họ được vài ngày nhưng nó cũng đủ cảm nhận được tình yêu của họ dành cho nó thật nhiều đến nhường nào. Suy nghĩ một hồi, nó cũng phải lết cái đôi chân về nhà mình. Muốn để cho tâm hồn thư thái chút ít, nó quyết định đi bộ, cũng là cách để nó giải đi ít nhiều mùi rượu trong nguwoif.
Vừa đến cửa nhà, đã thấy một bóng dáng cao lớn quen thuộc đang đứng trước cổng. hắn cũng thấy nó đã về, ánh mắt có chút tức giận nhưng vẫn kìm nén, ôn nhu hỏi:
- em làm gì mà về trễ vậy?
-Ơ hay! Chăng phải tôi đã nói với mẹ là học với bạn nên về trễ hay sao_nó vẫn cố ý gây sự
-Nhưng anh đã liên lạc với bạn em và chẳng ai biết em ở đâu cả
-Ôh hay! Anh đang điều tra tôi hả?_nó bắt đầu cáu
-Anh chỉ quan tâm đến em thôi mà_hắn vẫn dịu dàng nhưng trong đáy mắt đã có lửa
-Tôi nói tiếng Việt chứ có nopí tiếng Ả rập đâu mà anh không hiểu nhỉ? Tôi đã nói là không cần anh quan tâm
-Anh nghe mấy thằng đàn em báo là thấy em trong Bar No.1
-Haha! H` anh xem tôi như một tên tội phạm đấy ak? Anh vào Bar được, tôi cũng vào đuợc. anh cằn nhằn điều gì
-Nếu em muốn, anh sẽ dẫn em vào, không nên đi một mình, sẽ rất nguy hiểm. em biết rồi đấy, trong bar…
-Anh thôi đi_nó gạt phắt tay xua đi_anh không cần phải giảng giải. anh vào bar thì anh cũng như vậy cả thôi. Nói chi lòng vòng. Tôi mmệt quá, vào ngủ đây. Anh thật là lắm chuyện
Nói rồi, nó đi vào trong nhà, đi như là muốn chạy trốn hắn. tại sao? Tại sao vẫn còn nhớ đến nguời con gái ấy mà cứ quan tâm đến nó là sao? Tại sao hắn không lạnh lùng, mặc kệ nó như hắn đã từng đối xử với những nguời con gái khác. Hắn làm như vậy…chẳng khác nào…chẳng khác nào giết chết nó thôi. Không đựoc~ ó phải cứng rắn lên, phải tập cố soóng đối diện với hắn hàng ngày. Nhưng nó vừa buớc đến củă, hắn đã kéo tay nó lên lầu, nó la khẽ:
-anh buông tôi ra
-nếu em không muốn ba mẹ biết chuyện em đi bar thì tốt nhất là nên im miệng đi
-anh…
nó vô cùng tức giận nhưng hắn nói đúng, la lối lúc này không phải là cách tốt. biết điều, nó im lặng nhưng đối tay vẫn không ngừng quơ quơ thoát khỏi hắn. Đến phòng, hắn đẩy mảy cánh cửa ra và lấy chân đống rầm lại. ném nó lên giuờng, hắn ngồi đối diện và bắt đầu thẩm vấn:
-em đã thay dổi, tay dổi rất nhiều. em không cnfnhư hồi truớc nữa. kể từ sau đêm hôm truớc
-hừ! con nguời rất dễ thay đổi. huống hồ…con nguời truớc của tôi..anh thật sự không biết. chính là như bây giờ. Còn con nguời ma fnah lầm tuởng là con nguời thật, chỉ là giả vờ để DỤ_MỘT_ĐỨA_CON_NÍT_NHƯ_ANH_THÔI
-em nói dối. anh nhìn ngưòi bao giờ cũng rất đúng.
-Anh muốn làm thầy bói thì tôi khuyên anh nên bỏ nghề sớm đi nhá. Tôi mệt rồi, tôi muốn đi tắm
Nói rồi nó lấy đồ (rút kinh nghiệm, hong dám quên đồ thân yêu) truớc khi vào, nó còn quay lại:
-mà anh có cần tôi dạy lại cho anh về phép lịch sự không nhỉ? Anh không đuợc phép xông vào phòng lúc nguời khác đang tắm
hắn ngồi trầm ngâm huớng ra ngoài cửa sổ. hắn…cũng không biết tình cảm của mình ra sao nữa. mỗi đêm, hắn vẫn luôn nhớ về nguời con gái đã ra đi, bỏ hắn trong nỗi cô đơn trống vắng, mặt khác, hắn cứ quan tâm, lo lắng cho nó, không muốn nó gặp phải nguy hiểm, không muốn nó buồn, không muốn nó rơi nuớc mắt. vậy! rút cuộc alf loại tình ảm như thế nào đây?
Ai daaaaaaaaaa! Thật là đau đầu chết mất. hắn gõ vài cái vào đầu mình. Thôi! Tốt nhất là ngủ. mai nghĩ tiếp vậy, hắn đắp chăn, lăn quay ra ngủ.
Nó sau khi tắm hì thấy tinh thần rất sảng khoái, định sẽ nhảy lên giường và đanh một giấc. nhưng khi nhìn thấy thân hình của hắn, trong mắt nó có một tia e dè. Nó…không thể nào lại ngủ cũng với hắn nữa chứ? Thật sự là không muốn đâu nha. Nghìn vạn lần cũng không muốn. nhưng nhìn lại dưới đât nó cũng không muốn nằm dưới đó đâu. Chắc hẳn là lạnh lắm ý. Haizzzzzzzzzzz! Đành vậy. nó lủi thủi bước lên giường, nằm gọn trong một góc, giữ một khoảng cách với hắn, thật là không muốn đụng chạm tới hắn đâu.
….
Đã muộn rồi mà nó thực sự trằn trọc không ngủ được. đã trùm chăn kín mít rồi mà sao nó lại cảm thấy lạnh thế này? Nhìn tấm lưng rộng rãi, to lớn của hắn, nó nghĩ nhất định khi ôm vào sẽ rất ấm nha. Nhưng mà…hắn…đã không thuộc về nó cơ mà. Không được…phải…phải cứng rắn lên! Không được nghĩ về hắn nữa. nó tự nhủ nhưng vẫn trằn trọc không ngủ được. bất giác, có một cánh tay to lớn vươn ra, kéo nó vào trong lòng. Nó hoảng hốt giãy dụa! không muốn! không muốn mà. Hắn quát khẽ:
-em nằm yên tí đi
-anh thả ra. Làm cái trò gì đây?
-Một tí thôi. Cho anh ôm em một tí thôi mà
-Anh ôm cái gối kia kìa
-Ôm cái gối kia anh ngủ không được. một chút thôi mà
Nó không nói gì nữa mà căn bản là không muốn nói thêm gì. Nó tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng vẫn thích cái cảm giác ấm áp mà hắn ôm nó. Nằm một lúc, nó chìm sâu vào giấc ngủ
Nửa đêm, nó bị đánh thức bởi tiếng kêu mê ma của hắn. vẫn là tiếng gọi ấy, tiếng gọi thiết tha tên người con gái ấy. nước mắt anh cũng đã rơi đầy trên khuôn mặt anh tuấn.
Anh khóc ư?
Vì sao lại khóc?
Đau ak?
Anh đau?
Tưởng tôi không đau sao?
Không đau sao được khi nghe người đàn ông đang ôm mình trong mơ lại tha thiết gọi tên một người con gái khác.
Đ.a.u
Đau thật! haha! Sớm nó đã biết được kết quả này. Mà sao….vẫn đau cơ chứ
Cái gì mà không ôm em ngủ không được? haha! Anh được lắm. nói dối được lắm. Mà nó cũng sơm biết rằng… người anh yêu mãi mãi không phải là nó.
Vậy mà….
Vẫn tự lừa dối chính mình là sao
Đúng!
Là do nó ngu ngốc
Là do nó ngốc nghếch
Đã trao trái tim mình cho hắn một cách mù quáng
Đây là cái giá mà nó phải nhận
Chẳng phải sao?
Có một giọt nước mắt rơi xuống
Hai…rồi ba giọt
Rồi…từng hàng nước mắt chảy dài mặn chát nơi đôi môi
Khóc….
Là khóc sao
Haha! Không biết tự bao giờ nó lại trở nên yếu đuối như vậy?
Hèn! Hèn nhát!
Khóc vì một tên con trai không yêu mình
Thật hèn nhát.
Nó không thể hèn nhát như vậy
Hắn là cái gì mà nó phải khóc vì hắn?
Hắn là cái gì mà để nó phải cầu xin tình yêu của hắn?
Không! Hẳn chẳng là gì cả.
Hắn không đáng để được nó yêu.
Nhưng sao….
Nước mắt vẫn cứ rơi thế này?
Đáng chết!
Đã tự nhủ mình không được khóc.
Mà sao
Vẫn nghe nhói ở trog tim
Nước mắt cứ chực trào ra
Khiến nó…
Không thể khống chế nổi
Ngày hôm sau, khi hắn thức dậy đã không thấy nó đâu nữa. khẽ nhếch miệng cười, hắn bước xuống nhà vào phòng ăn. Nó đã đi học, ba mẹ hắn thì đã đi du lịch rồi. ba mẹ hắn tuy đã có tuổi nhưng về tình cảm vợ chồng thì vẫn còn mặn nồng lắm. mấy hôm nay, ông Vương vì bận công việc ở công ty, không có thời gian với vợ nên hôm nay, ông quyết định giao lại công thy cho hắn một thời gian để cùng vợ đi chơi, bù đắp những ngày qua cũng như muốn hắn thử sức với công ty.
Mấy người làm cũng đã chuẩn bị đồ ăn sẵn để trên bàn, khói bốc lên nghi ngút, nhìn bàn ăn rất là hấp dẫn nhưng hắn chỉ quơ đũa ăn vài miếng rồi rời ghế đi ngay. Hắn cũng chẳng muốn ăn uống gì nữa, chỉ cần nghĩ tới tối hôm qua là hắn đã vui lắm rồi
Hắn thấy…t.h.ấ.y tất cả. để rồi hắn v.u.i …vui lắm cơ. Được nhìn thấy đàn bà khóc, làm đàn bà khóc là thú vui tiêu khiển cuả hắn. hahaha! Nước mắt đàn bà như những cơn gió làm mát đi cái sự tức giận từ lâu đã sôi sùng sục trong người hắn. Hắn hận đàn bà r.ấ.t_h.ậ.n. đàn bà theo ý nghĩ của hắn là một thứ sinh vật quái tởm, không có lương tâm, ngu xuẩn mà hắn cực kì ghét trên thế gian. Bới vì sao ư? Bởi vì hắn đã phải chịu sự hành hạ, dày vò, thống khổ do những sinh vật ghê tởm ấy gây ra. Mà người phải nhắc đến là Doãn Thanh. Cô ta là người hắn yêu thương nhất trên cõi đời này, là người đầu tiên và cũng sẽ là người cuối cùng mở của bước vào trái tim hắn. hắn yêu Doãn Thanh yêu một cách tha thiết, phục tùng cô ấy, tuân lệnh cô ấy như một vị nữ hoàng. Cô ấy cũng tỏ vẻ rất quan tâm, yêu thương hắn. hai người trai tài gái sắc, như một cặp trời sinh, thanh mai trúc mã. Tình yêu của họ khi người khác nhìn vào ai ai cũng đều ngưỡng mộ. hắn rất hạnh phúc với điều ấy và tự hứa sẽ mãi bảo vệ và trân trọng cô ấy. vậy mà… đùng một cái cô ấy biệt tích không một lời. hắn ra sức tìm, tìm kiếm một cách điên cuống. tưởng chừng như vô vọng, mọi người khuyên can -> hắn không nghe chỉ biết lao đầu vào tìm kiếm, nhờ hết những thám tử lừng danh. Cuối cùng hắn cũng tìm thấy được Doãn Thanh nhưng là lúc tiến hành lễ cưới của cô ấy cùng một tên người Pháp cao ráo, gia thế và quyền lực hơn hắn lúc bấy giờ. Trước lễ cuới, hắn đã không đếm xỉa đến lời khuyên ngắn của mọi người, xông vào phòng của cô dâu, cầu xin :
-anh xin em đấy Doãn Thanh. Nếu anh có gì không phải với anh thì em cứ nói, anh có thể sửa chữa được mà. Em cần thứ gì, anh sẽ không nề hà bất cứ thứ gì mà mang về cho em đâu Thanh à.
-Hừ! tôi chán anh lắm anh biết không Lâm. Anh là một con người nhu nhược, cả thân thể của tôi anh cũng không dám động tới huống chi là làm việc gì đáp ứng nhu cầu của tôi
-Nhưng anh muốn để dành điều đó cho đếm tân hôn
-Ak vâng! Cảm ơn anh về sự tử tế đó. Đã để dành điều đó cho chồng của tôi
-Em…em có thể suy nghĩ lị được không hả Thanh. Tình yêu bao lâu nay của chúng ta. Chẳng lẽ…
-Tôi đã quyết rồi, chẳng có gì là suy nghĩ lại cả. anh ấy làm cho tối vui sướng, hạnh phúc, rất nam tính còn anh…tôi tưởng chừng như sống với một đứa con gái vậy
-Anh…
-Tôi nghĩ anh nên biến đi trước khi chồng tôi biết iệc anh xông tùy tiện vào phòng tôi
Chưa để hắn kịp nói gì, cô đã đẩy hắn ra khỏi phòng và đóng sầm cửa lại.
Hắn bước từng bước nặng nề rời đi, nước mắt rơi mặn chát. Hết! hết thật rồi. chẳng còn gì nữa. hahaha! Hóa ra cái thứ gọi là tình yêu là vậy đấy. cái gọi là hạnh phúc là vậy đấy. gọi là thủy chung của người đàn bà là vậy đấy. khốn khiếp! khốn khiếp! hắn hận! hận người đàn bà ấy. nhưng càng hận…hắn lại càng nhớ người phụ nữ ấy. khuôn mặt bầu bĩnh, nụ cười như thiên thần. nụ cười trong sáng đến mức người ta cứ ngỡ gặp được một thiên thần. vậy mà…có ai ngờ được rằng…là thiên thần đội lốt ác quỷ. Hahaha! Hắn đã thua…thua thật rồi. thua mưu trí của phụ nữ. người phụ nữ ấy lại có thể qua mặt hắn một cách dễ dàng như vậy. hắn sau mấy ngày trốn trong phòng mang theo đau đớn thì bỗng cảm thấy mình trong mấy ngày qua thật ngu ngốc, thực sự là quá ngu ngốc. kon mụ đàn bà ấy đã để lại trong lòng hắn một vết thương quá sâu, sâu đến nỗi hắn từ đó bỗng trở nên thù ghét đàn bà. Hắn bắt đầu bước chân vào sàn nhảy, tập tành ăn chơi, giao tiếp và quan hệ với nhiều đàn bà, sau tình một đêm, hắn đá con người ấy thẳng tay một cách không thương tiếc. để rồi khi con người ấy phai khóc lóc quỳ xin dưới chân hắn, hắn mới cảm thấy rât thỏa mãn. Rốt cuộc…hắn cũng đã khiến những người đàn bà phải vì hắn mà đau khổ. Hahaha. Và với nó cũng như thế. Sau khi gieo tỏng lòng nó một tình cảm, hắn mới từ từ bóp nát trái tim hắn. hắn phải để cho nó nếm mùi đau khổ mà hắn đã từng trải qua khi bị người đàn bà đó đá như thế nào
Đôi chân nó bước đi xiêu vẹo trên đường, tâm hồn của nó đã thả đến tận nói nào, đôi mắt thẫn thờ nhìn vào khoảng vô định. Hết thật rồi. hắn đã quá yêu cô gái ấy rồi. nó chẳng là cái gì trong lòng hắn nữa. bước chân nó xiêu vẹo, nó muốn tìm một chỗ nào đó để giải thoát, giải thoát sự bức bách, thống khổ trong lòng. Sàn nhảy! đúng! Là sàn nhảy. nó tìm một shop để mua quần áo rồi vẫy một chiếc taxi.
Vào quán, nó tìm một chỗ khuất. kêu liền hai chai rượu, nó nốc vào họng ừng ực. hơi rượu cay nồng xộc vào mũi, vào khoang miệng nó. Chết tiệt! cái thứ chất lỏng này mà nó cũng kho0ong uống được là sao? Lê thân mình ra ngoài sàn, nó lắc điên cuồng, nhảy điên cuồng. bọn đàn ông nhìn nó cười khả ố.
Được một lúc, nó trở về lại bàn. Một tên con trai lẽo đẽo theo nó, lải nhải:
-Hey! Người đẹp. Ai lại để người đẹp đi một mình thế kia? Không ai đi với em ak?
-Biến đi_nó sẵng giọng đáp
-Có vẻ hôm nay em không vui. Để anh giúp em vui vẻ, thoải mái một đêm nhé
-Tôi nói anh…_nó chưa dứt lời, cả thân thể đã ngã ập xuống
Tên con trai lớn tiếng cười, dìu nó ra ngoài, vừa định bước lên xe đã bị một người đàn ông khác chặn lại. nguwoif đó quát
-Đưa cô ấy cho tao và mau biến đi
-Mày là cái quái gì mà ra lệnh cho tao?_tên con trai cũng không vừa
-Tao nói mày biến đi và để cô ấy lại
-Tao cũng nói là không thích đây
Hự! tên con trai bị người đàn ông cho một cú knock, ôm l;ấy bụng mà la oai oái. Người đàn ông dìu lấy cô gái lên xe của mình. Người đàn ông ấy là ai? Chắc hẳn các bạn cũng đoán ra. Đó là chàng Lâm Ken của chúng ta. Hắn đang ngồi ở công ty, gaiis quyết mấy vấn đề thì lũ bạn gọi đén báo nó đang điên cuống uống rượu ở vũ trường. mặc kệ! cô ta uống rươụ thì kệ cô ta. Bất quá cũng như những người đàn bà khác đau khổ vì hắn mà thôi. Một lúc sau lại có chuông điện thoiaj. Tên bạn lại báo nó bị một tên nào đó gạ gẫm và bước ra khỏi sàn rồi. chết tiệt! cô ta là cái gì mà sau một lần quan hệ với hắn đã theo lên giường một người dàn ông khác cơ chứ? Cứ tưởng rằng cô ả sẽ khóc óc, dau khổ, mượn rượu ai ngờ cô ta lại đến đó để tìm trai. Hắn không thể chấp nhận được. dù gì….cô ta cũng phải nhớ mình là người đã có chồng rồi chứ. Thế là hắn phóng chiếc xe của mình, lao điên cuồng trên đường để tới trước khi quá muộn.. nhìn thấy cô ta dựa cả thân người, để tên con rai kia dìu lên xe, lửa giân trong lòng hắn nổi lên bùng bùng. Cú đá của hắn dành cho tên con trai đó với hắn là thấy quá nhẹ. Nếu có thể, hắn muốn một cú giết chết tươi cái thằng khốn nạn ấy. nhìn lại người phụ nữ đang ngồi bên mình kia, hắn lại cảm thấy tức tối vô cùng. Chẳng có chút gì là chung tình, chẳng có tình cảm với hắn hay sao mà lại dám đi cùng một tên khác cơ chứ? Vậy tại sao tối đó lại khóc nức nở cả đêm như vậy chứ? Đúng là lòng dạ khó đoán. Hắn lao xe về nhà thật nhanh để hỏi tội nó.
Về nhà, hắn lôi nó lên giường. con đàn bà chết tiệt_)hắn rủa thầm. lại có thể lên giường với ngươi khác. Cái gì hắn đã muốn thì phải thuộc về hắn. hắn nhanh tay xé toạt áo của nó, lộ ra bờ vai trần trắng muốt
Hắn hôn ngấu nghiến, để lại trên làn da trắng mịn ấy những vết đỏ. Nó như cảm nhận được cái gì đó khác lạ nên nhấc mi mắt một cách nặng nhọc. thấy khuôn mặt của hắn được phóng đại thì hoảng hồn đẩy hắn ra, lắp bắp:
-Anh! Anh đang làm cái quái gì vậy?
-Cô nhìn tư thế của chúng ta mà không hiểu ư?
-Anh cút ra ngay cho tôi_nó giận dữ quát
-Haha! Sao cô lại tỏ nên giận dữ vậy hả? tôi là chồng cô thì muốn làm gì thì làm chứ
-Anh cút ngay cho tôi. Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa
-Hừ! cô không muốn nhìn thấy mặt tôi nhưng muốn lên giường với thằng khác hả
-Anh đang nói cái quái gì vậy hả? sao anh dám nói tôi như vậy?
-Cô là cái gì mà tôi không dám nói? Lũ đàn bà các cô cũng cùng một ruột cả, đều giả dối như nhau
-Anh…
-Sao? Cứng họng rồi ak? Tôi nói trúng tim đen rồi đúng không?
-Cút ngay
Hắn không để nó nói tiếp, chặn họng nó bằng một nụ hôn như muốn nghiền nát nó dưới thân. Không giãy dụa được, nó bất lức, nước mắt chảy xuống hai bên má ròng ròng. Hắn như con thú điên muốn xé nát người con gái bên dưới làm đôi. Nó bật khóc nức nở, hắn càng dữ dội hơn, miệng cười nhếch:
-Thế nào?chẳng phải cô thích làm chuyện này lắm ak? Tại sao cô lại khóc? Chẳng phải hồi nãy còn theo chân người đàn ông khác tới khách sạn là gì? Cô là một mụ đàn bà khốn khiếp. cô ta cũng vậy. hai cô đều khốn khiếp, đê tiện như nhau. Đàn bà trên thế giớ này đều như nhau thôi, đều khốn khiếp, chỉ hám lợi trước mắt mà thôi
Giờ nó mới hiểu tại sao hắn lại nói với nó những lời lúc nãy. Gã con trai khốn khiếp hồi nãy đã giở trò với nó. Hắn sau khi thỏa mãn, nằm xuống bên cạnh nó. Tuy rất đau nhưng nó không giấu nổi tò mò mà hỏi
-Tại sao anh lại hận Doãn Thanh đến như vậy? chẳng phải….anh rất nhớ cô ấy sao
-Hahaha! Con mụ đàn bà ấy làm gì tôi phải nhớ chứ
-Không phải hằng đêm…
-Thế nào? Cô nếm mùi vị của lúc bị người mình yêu phản bội thấy thế nào? Không tệ như cô tưởng chứ
-Anh…
-Sao hả? tôi cố ý muốn làm thế đó? Để cô nếm mùi của sự thống khổ khi bị người yêu ruồng bỏ. không chỉ riêng cô mà tất cả những người đàn bà tôi quen
-Nhưng không phải ai cũng như vậy. với lại chắc Doãn Thanh có nỗi khổ riêng
-Cô câm ngay đi. Chẳng có lí lẽ gì ở đây cả. lũ đàn bà các cô cũng một ruột cả thôi
Nói rồi, hắn bỏ đi, để lại mình nó nằm bơ vơ. Thì ra…hắn hận đàn bà như vậy. chẳng trách hắn chơi bời trác táng, thay bồ như thay áo. Vậy mà mọi người cứ ngỡ, hắn vẫn còn yêu cô gái ấy cơ. Thật là…nó chẳng biết nên vui hay nên buồn nữa đây. Ngoài miệng hắn tuy bảo hận đàn bà nhưng nó biết tự sâu thẳm trái tim, hắn vẫn còn mang theo, lưu luyến, vương vấn người con gái ấy. nó…phải đành bỏ cuộc mà thôi. Sẽ không còn chút nuối tiếc, vấn vương với hắn. chỉ còn hai tháng nữa, chỉ có hai tháng mà sao nó thấy như cả thế kỉ, không biết nó phải đối mặt với hắn như thế nào vào ngày mai đây?
sáng tỉnh dậy, cả ngwoif nó đau ê ẩm. loạng choạng bước xuống đất, lết mình vào nhà vệ sinh mà nó tưởng như đang đi nửa vòng trái đất. hắn hôm qua như con thú dữ chìm đắm tròn sự thù hận. tai sao? Tại sao người phải gánh chịu lại là nó cơ chứ? Nó đã làm gì hắn đâu. À phải rồi, mấy hôm nay ba mẹ hắn không có ở nhà, hay là…
nghĩ đến đó nó vô cùng sung sướng, quên hết cả đâu đớn, tung tăng chạy xuống nhà. Tìm quanh quất nhưng nó chẳng thấy bóng dáng hắn đâu cả. kì vậy ta? Nó hỏi cô giúp việc:
-Chị Loan! Chị có thấy anh Lâm đâu không ạ?
-Ak. Cậu ấy đến công ty từ sáng sơm
-Ak. Ra thế. Em cảm ơn
Hắn đến công ty rồi ak? vậy nó cũng phải đến nói chuyện này với hắn. lên phòng trang điểm nhẹ một tí, nó nhờ một anh tài xế chở nó đến công ty.
Đứng trước công ty, nó choáng ngợp trước sự hùng mạnh của tập đoàn Sky. Wow! Lớn đến thế này cơ á. Tuy là con dâu nhà hắn nhưng nó chẳng biết tí gì cả. giờ đến thật sự lời đồn chẳng ngoa chút nào. Nó bước vào trong, một cô nhân viên đã chào:
-chào em! Chị có thể giúp chị điều gì không?
-Vâng! Chị có thể cho em hỏi phòng của tổng giám đốc đâu không ạ?
-Ak! em có hẹn trước không ạ?
-Tôi là nguời nhà của anh ấy
-Vây…để tôi báo cho tổng giám một tiếng
-A…không cần phiền lắm đâu chị. Để tôi nói một chút rồi đi cũng được ạ
-Vâng! Vậy cứ lên lầu…._cô nhân viên chỉ đường một hồi
-Vâng! Em cảm ơn
Nói rồi nó đi theo lời chỉ của chị nhân viên. Đứng trước phòng, nó định gõ cửa nhưng bị tiếng nói trong phòng làm tò mò. Đưa mắt nhìn vào hốc cửa, người nó đơ cứng lại vì cảnh tượng trước mắt. một cô gái thân hình lả lướt đang ôm chặt lấy hắn, cả người uốn éo vặn vẹo…(chắc mấy bạn biết đang làm gì rồi phải không. Mình không “miêu tả” nữa nha) tại sao…hắn lại có thể làm ái thứ chuyện này trong công ty cơ chứ?
Cạch…nó dựa vào cửa quá sát nên cánh cửa mở ra. Hai người ở trong lúc này mới giật mình. Cô gái định mặc quần áo nhưng khi thấy nó, hắn vẫn ôm cô gái trong lòng, giữ chặt, nhàn nhã hỏi:
-cô tới đây có chuyện gì sao?
-Ak…vâng…tôi có chuyện muốn xin anh
-Việc gì? Nói nhanh lên. Cô không thấy…tôi đang bận hay sao?_hắn nói, nhếch mép cười
-Vâng! Vậy anh cho phép tôi về nhà một tuần trong lúc cha mẹ anh đi vắng
-Không được_hắn lớn giọng
-Tại…tại sao?
-Cô ra ngoài đi, tôi có chút việc_hắn quya lại nói với cô gái bên cạnh
Cô ả liếc mắt nhìn nó một cái sắc bén, quơ đồ mặc , nện gót chân đi ra ngoài. Lúc này hắn mới lên tiếng
-Cô không thể về nhà được
-Tại sao? Ba mẹ anh đi vắng, chúng ta không cần phải đóng kịch nữa
-Tôi đã nói không là không
-Anh phải nói cho ra lí do. Nếu không anh không cho tôi cũng đi
-Chẳng có lý do gì cả_hắn gầm lên_giờ cô là của tôi, nhờ vả tôi thì tôi muốn gì cô phải đáp ứng. chắc cô cũng không muốn công ty cô một lần nữa phá sản như lúc trước chứ
-Tôi…nhưng tôi bây giờ chăng còn chút giá trị lợi dụng nữa
-Cô còn lợi dụng được hay không không phải là vấn đề cô nói mà là vấn đề của tôi. Cô chỉ cần nghe theo lời tôi. Cô hãy nhớ rõ, dù chỉ là hợp đồng nhưng tất cả, trái tim, thân thể, suy nghĩ, tâm hồn của cô đều thuộc về tôi
-Anh…không cần phải như vậy đâu. Tôi…chẳng là gì cả…cho nên
-Tôi cần gì và không cần gì thì tôi tự biết, không cần cô nói. Tôi nói xong rồi, cô về đi. Nếu cô mà ra khỏi nhà thì hậu quả…cô tự biết
Nó thừa biết tình liều mạng của hắn. đã nói thì làm nên cũng không dám nói nhiều, đóng cửa nhẹ nhàng và bước đi